📢 Bài mới

6/recent/ticker-posts

(Ký sự Phạm Hùng Sơn) Phần 3.4 - UẤT KHÚC DAO CẦM | Ký sự phía bên kia không gian chiều thứ tư

CAO TIỆM LY VÀ UẤT KHÚC DAO CẦM!

"Phong tiêu tiêu hề Dịch thủy hàn,
Tráng sĩ nhất khứ hề, bất phục hoàn".

Đó là lời bài thơ ca ngày trước, khi Kinh Kha đứng bên bờ sông Dịch đã cảm khí cất lên, trước lúc vượt biên sang Tần thực thi "nhiệm vụ bất khả thi"..., dài tập.

Như ta đã biết; Nhiệm vụ bất khả thi diễn ra thời Tần vốn rất nhiều tập. Trong đó nổi trội trên hết là tập mô tả điệp vụ mà Kinh Kha phải thủ vai chính. Trong đó, tính bi tráng cùng những tình tiết của sự kiện này. Đã đi thẳng vào lịch sử và cắm sâu cội rễ vào lòng người, suốt hàng ngàn năm qua. Như mọi tác phẩm điện ảnh thường xem, người ta luôn nhớ đến nhân vật chính và luôn luôn quên mất đạo diễn!

Và bài viết này có chủ đích là phân tích sự việc qua góc nhìn của một giám khảo. Thậm chí cũng có thể xem là một quan án. Xem xét lại những tiềm án lịch sử này! Bởi lịch sử có quá nhiều những oan khốc, còn bị chôn vùi nhiều cách rất oan uổng. Khiến cho thần phải sầu, quỷ bật khóc, trước sự nhởn nhơ của nhân thế suốt ngàn năm qua.

Và:

Cận cảnh của quá khứ xa, đưa ta trở về với bài bi ca trên bờ sông Dịch thủy ngày ấy...

Trước lúc không gian khoác chiếc áo bóng đêm lên vạn vật, che dấu tung tích Kinh Kha vượt biên trên dòng Dịch thủy, để đột nhập sang Tần. Có người bạn "tri âm" đã tiễn Kinh Kha một điệu Dao Cầm trước lúc sang sông!

Ôi, Trời!... Độc giả hiểu ý tác giả đang muốn diễn đạt đến điều gì rồi chứ? (Nếu chúng ta đã từng thưởng thức qua hai tiếng đàn của Khổng Tử và Bá Nha mà tôi đã trình bày vừa qua).

Kẻ "tri âm" của Kinh Kha đã tiễn "bằng hữu" ngày đó trên bờ Dịch thủy chính là Cao Tiệm Ly! Một kẻ lãng du đúng nghĩa, đúng như yêu cầu... không mong muốn "!?".

Điều diễn đạt ở dòng trên, có nghĩa là: Khúc đàn tiễn đưa Kinh Kha trong ngày đó của Cao Tiệm Ly, đã có xảy ra tình tiết "đứt dây đàn"!!...

Kinh Kha hốt nhiên có cảm giác khí lạnh của gió hoàn hôn trên dòng Dịch thủy phủ trùm toàn thân. (Phong tiêu tiêu hề Dịch thủy hàn). Dĩ nhiên cảm giác đó đã thoát ra thành lời như: ... "Tráng sĩ nhất khứ hề, bất phục hoàn"!

Chỉ có riêng Kinh Kha và "tiềm ẩn thủ" Cao Tiệm Ly, hiểu được tương lai gần trong giới hạn của 100 ngày nữa, sẽ có kết quả ra sao trong ngày Kinh Kha ca khúc khải hoàn nếu có. Kinh Kha không nhận nhiệm vụ bất khả thi ngày đó là không được rồi vậy.

Ta phải thấy hành động của hai con người này ngày ấy, quả thật rất đáng để những thế hệ mai sau phải ngưỡng mộ. Tuy nhiên trong đó, lịch sử đang còn tiềm ẩn những giá trị bị vùi lấp một cách rất oan uổng. Bởi như những gì vừa nêu. Cho dù Kinh Kha có đi hay không. Cái chết ắt phải đến sau trăm ngày (âm bản cái chết của Tử Kỳ). Vấn đề là Kinh Kha chọn cái chết nào, để còn lưu danh sử sách ngàn sau.

Kể cũng đáng ngậm ngùi thay cho Kinh Kha ngày đó. Một kẻ lang bạt, thất chí, lỡ vận trong thế cuộc đương thời khi ấy. Dẫu sao, Kinh Kha cũng đã kịp lưu danh trong trang sử ngàn thu ở đắc thời tương lai sau.

Thời gian tiếp diễn, được biểu thị như dòng gạch nối xuống dòng như đoạn sau.

Kịch bản mà đạo diễn Cao Tiệm Ly âm thầm hy sinh người bạn tri kỷ của mình cùng với cái hộp lễ vật có dán mác "Phàn Ô Kỳ". Đã hoàn toàn phá sản trước thời hạn 100 ngày.

Cao Tiệm Ly đã uất ức dốc túi, lập "Dự Án" tiếp tục đầu tư với canh bạc cuối cùng bao gồm... cả tính mạng của chính mình với kế hoạch như sau:

Cao Tiệm Ly dùng thuốc tự xông cho mù đôi mắt của chính mình. Với chủ ý không để cho chức năng của thị giác gây phân tâm. Bởi theo lẽ thường thì người mù sẽ có được sự tập trung cao hơn cho thính giác. Chính vì thế nên Cao Tiệm Ly tập trung hết khả năng vào âm thanh của cây Dao Cầm. Mong sẽ dùng khả năng cảm nhận âm thanh tinh túy nhất mà phát huy toàn bộ tuyệt kỹ của ngón đàn còn tiềm ẩn trong đó. Khi Cao Tiệm Ly cảm nhận được âm thanh của tiếng đàn đủ gây chấn động cả Quỷ Thần mới tính kế mưu thích Tần Thủy Hoàng tập 2.

Sau đó, Cao Tiệm Ly mới lần mò, giả dạng, thành kẻ ăn mày với đôi mắt mù lòa. Hằng ngày vào lúc hoàng hôn hoặc những đêm trăng lạnh. Thường đến ngồi dưới chân tường phía bên ngoài thành dạo khúc Dao Cầm ai oán.

Tiếng đàn đã lay động cả quỷ thần, muôn trùng, thậm chí cả cỏ cây, đến cảnh vật nhất loạt ra vẻ thê lương. Tiếng đàn đó rồi trong một ngày, cũng len lỏi đến tai Tần Thủy Hoàng tận chốn thâm cung!

Tần Thủy Hoàng bị âm thanh của cây Dao Cầm làm cho say mê. Bèn cho người gọi Cao Tiệm Ly vào cung để hầu đàn cho Tần Thủy Hoàng nghe. Ban đầu, Cao Tiệm Ly phải ngồi xa xa phía dưới để đánh đàn. Về lâu, Tần Thủy Hoàng dần "nhiễm âm", dẫn đến giao động ý thức. Vả lại, do thấy Cao Tiệm Ly chỉ là một gã mù nên cho lại ngồi gần mà đánh đàn.

Cơ hội ngàn năm đã đến. Cao Tiệm Ly mới dùng tất cả ngón đàn ra để mà thích khách Tần Thủy Hoàng... Tần Thủy Hoàng tuy say tiếng đàn như muốn lạc cả hồn, lìa cả phách. Tuy nhiên ngón đàn của Cao Tiệm Ly cũng chỉ có thể gây dật dờ, cuồng quay, nghiêng ngã, ra chiều ngồi không vững cho Tần Thủy Hoàng mà thôi!

Tất cả tuyệt kỹ của Dao Cầm đã được tuôn hết ra trên các ngón đàn ngày đó. Cao Tiệm Ly cũng không thể nào rung nổi dây "Sát" của Dao Cầm, để phát huy "Thử Khúc" mà ngày xưa; Bá Nha lẫn Khổng Tử từng dạo phải trong cảnh giới vô tình lạc khúc !? (Điều oái oăm này, tôi sẽ lý giải sau khi đã đưa ra ánh sáng toàn bộ sự thật).

Và kế hoạch phát triển Dự Án của Cao Tiệm Ly ngày đó hoàn toàn phá sản. Thế rồi, mọi năng lượng uất ức hờn căm ngày đó. Cao Tiệm Ly đã dồn nén vào phía bên trong của cây Dao Cầm đạt đến 50 cân trọng lượng. Để rồi trong một ngày, Cao Tiệm Ly đã giải phóng năng lượng toàn phần, tiềm ẩn bên trong cây Dao Cầm này vào thời điểm; Tần Thủy Hoàng đang say nghiêng ngã cùng tiếng đàn... Thần thức dần lạc vào cõi mộng muội...

Thật không may, Cao Tiệm Ly đã phải vấp ngã 3 lần liên tiếp trên cùng một lối mòn. Chúng ta nói chung, không đủ để thấy được ngày đó: Thích Khách có hành tung Xuất Quỷ, Nhập Thần. Hành thích không để lại dấu vết, che mắt tất cả thiên hạ suốt hàng ngàn năm qua chính là Cao Tiệm Ly.

Xét lịch sử xưa nay trên bình diện địa cầu. Kẻ mà lên kế hoạch "Thích Vương" 3 lần mà vẫn chưa bị bại lộ tung tích thì quả thật chỉ có mỗi Cao Tiệm Ly mà thôi.

Kịch bản thứ nhất: Đạo Diễn phải hy sinh Diễn Viên Chính vốn là bạn tri âm của mình là Kinh Kha cùng với hai Vai Phụ: Phàn Ô Kỳ lẫn Tần Vũ Dương.

Kịch bản thứ hai: Đạo Diễn kiêm luôn vai Diễn Viên Chính và phải hy sinh đôi mắt của mình.

Kịch bản thứ ba: Đạo Diễn hy sinh luôn cả Diễn Viên Chính do mình thủ vai.

Chúng ta thấy: Lần mưu thích thứ nhất tuy thất bại. Hành tung của Cao Tiệm Ly vẫn chưa bại lộ! Đến kế hoạch thứ hai phá sản. Ma không biết, Quỷ không hay!! Nhiệm vụ cuối cùng cũng bất khả thi trong vô tăm sủi...

Hành tung tuy có bại lộ. Nhưng "hành tích" của Cao Tiệm Ly, đã tuyệt đối sánh cùng thiên cơ suốt hàng ngàn năm qua!

Tôi khẳng định:

Đôi bạn xứng nghĩa với hai tiếng "Tri âm" chính là Cao Tiệm Ly và Kinh Kha chứ không phải bất kỳ ai khác. Cho dù có hiểu theo bất kể giá trị tiềm ẩn nào có trong đó, hoặc không.

Nhân đây! Tôi không ngại soi rọi một tia sáng trong kỷ nguyên mới. Làm tan áng mây mù thiên cơ ngàn năm che phủ. Hầu chuyện chúng ta một vài trống canh, sau một ngày dài... Lăn lộn cùng cái nợ áo cơm ngày thường như sau:

Để tô đậm thêm cho những giá trị tiềm ẩn mà đôi bạn này ngày đó còn lưu lại làm minh chứng: Họ đã khắc lên "bia miệng" truyền đời mà tôi lại chép lại từ đầu của bài viết này:

"Phong tiêu tiêu hề Dịch thủy hàn,
Tráng sĩ nhất khứ hề, bất phục hoàn".

Tán Dịch...:

Thiên Thư mặc khải rằng:

Kẻ hành thích thiên kỷ Cao Tiệm Ly. Vốn đã được mặc định "tên tuổi" vào Dịch Lý với hai Quẻ: Tiệm và Ly!
Tiệm từ Quẻ: Phong Sơn Tiệm, thuộc cung Cấn của dương Thổ.
Ly từ Quẻ : Bát Thuần Ly, thuộc cung Ly của Hỏa.

Hội lý thiên cơ diễn ra trên địa phương của dòng sông Dịch của Kinh Dịch bao gồm:

Câu thơ ca: "Phong tiêu tiêu hề, Dịch thủy hàn. Thể hiện Dịch Lý thuộc Thủy. Từ đó câu đầu sử dụng lý của Quẻ: Phong + Thủy = Hoán!
Quẻ Phong Thủy Hoán vốn thuộc Quẻ được sinh ra từ Bát Thuần Ly (Cha đẻ là Cao Tiệm Ly). Hoán cũng có nghĩa là hoán đổi tính mạng của Kinh Kha cho kế hoạch thích khách Tần Thủy Hoàng ngày ấy.

Câu thứ hai: "Tráng sĩ khứ hề, bất phục hoàn".
Tiềm ẩn Quẻ Tráng thuộc: Lôi Thiên Đại Tráng. Bất phục hoàn thuộc quẻ: Địa Lôi Phục. Vốn thuộc ở chung cung Khôn của Thổ. Đó là Cửa Tử, trong Tám Cửa. Vốn là Mộ của vạn vật.

Phàm cung Khôn đã trải qua quẻ Phục thì mới tới Đại Tráng. Cho nên Tráng không thể tiếp tới Phục được. Đó là ý của câu "bất phục hoàn" nếu một khi Tráng đã khứ.

Có nghĩa là đôi bạn "Tri Âm" này đã thống nhất kế hoạch hành thích ví ngang cùng Quỷ Thần ngày đó rồi. Thế nhưng có điều gì mà phải cam chịu thất bại?

Tuy mặc dù sở học ngày đó của quái kiệt Cao Tiệm Ly hiểu thấu rằng:

Tần Thủy Hoàng rất cao siêu về dụng Dịch. Ví như Tần Thủy Hoàng biết Thời - Vận - Mệnh vốn thuộc Thủy Cuộc. Từ đó mới lấy hiệu là Thủy Hoàng Đế. Vả lại, Thủy là màu đen, nên Cờ, Giáp, Màn, Trướng đều thể hiện màu Đen. Lại nữa; Thủy vốn là số 6. Từ đó Thủy Hoàng Đế luôn đi xe 6 ngựa kéo. Ở 6 cung. Sau này vì do thích khách quá nhiều nên đã dụng: 6x6 = 36. Ta thấy Tần Thủy Hoàng đã ở theo 36 cung, và đi 36 xe mới khiến nên Trương Lương; Một lần nữa phải chịu cảnh lưu vong nước người mà mượn đầu heo nấu cháo.

Có một điều mà Cao Tiệm Ly cùng Kinh Kha tính không ra là; Đại Tượng đã ứng hiện thiên cơ ngay trên bờ sông Dịch Thủy ngày đó, trước lúc sang Tần rồi. Bởi Cao Tiệm Ly thuộc Hỏa. Kế hoạch Phong Thủy hoán cũng thuộc Hỏa.

Vậy mà khởi sự tại đất của Dịch thủy! Xuất phát tại Cửa Tử. Thời, Thế, Vận, Mệnh đều thuộc Thủy. Cao Tiệm Ly đã mang lửa đuốc ra đầu ngọn thác rồi vậy.

Âu! Cũng là định mệnh mà phận số đã an bài.

Dẫu sao đôi bạn tri âm Cao Tiệm Ly cùng Kinh Kha ngày đó, đã đi thẳng vào một trang trong Thiên Thư cho tới tận ngày hôm nay. Và chỉ chịu chấp nhận đứng trước "vành móng..." của vó ngựa Tiêu Sương mà thôi.

Để kết thúc bài viết kỳ này:

Ở đây tôi chưa bàn đến độ quán triệt. Ta thấy chí ít, Cao Tiệm Ly mới thật sự sở hữu ngón đàn có thể miêu tả là Tuyệt Kỹ Dao Cầm này. Còn Khổng Tử lẫn Bá nha trước đó chưa có thể chạm tới ngưỡng này cho được. Bởi điệp khúc "Khóc Tri Âm" trước đó, vốn tại vô tri âm mà gây ra cớ sự cả thôi. Riêng khúc "Cao Tiệm Ly Khóc Kinh kha" mới thật sự là Tri Âm một cách có chủ ý.

Như thế; Qua đơn cử 3 lần khóc tri âm trong quá khứ của lịch sử. Ta nhận định được giá trị đích thực của cây Dao Cầm là không thể chối bỏ. Tuy nhiên, vết hằn dấu chân của Khổng Tử trước đó đã khiến cho Bá Nha về sau dẫm phải một cách rất bi thương. Vậy dấu chân của Cao Tiệm Ly có gây vấp ngã cho hậu thế nào không? Điều này khiến ta phải soi tư duy vào góc khuất kho tàng thư của sử xanh... xem sao?

Bởi vết dấu của Cao Tiệm Ly và Kinh Kha xứng đáng là một thiên anh hùng ca đầy bi tráng. Trong chừng mực của một tương lai gần của lịch sử đã qua. Ánh hào quang đó, dễ khiến cho một kẻ sĩ nào đó. Trong một sự kiện nào đó nữa;

Nguyện được làm kiếp... "thiêu thân".

Điều tôi muốn diễn đạt là: Tiếng đàn Sĩ Nhiếp cùng Kê Khang qua Khúc Quảng Lăng Tán!
Và đó: Cũng là đề tài của bài viết có tính móc xích tiếp đến...

Tác giả: Phạm Hùng Sơn (Ký sự phía bên kia không gian chiều thứ tư)

KÝ SỰ PHẠM HÙNG SƠN




- Hỗ trợ Dân tộc King -

Đăng nhận xét

0 Nhận xét