📢 Bài mới

6/recent/ticker-posts

(Ký sự Phạm Hùng Sơn) - Phần 3.43 - E=mc2 VÀ GIÁ TRỊ TIỀM ẨN | Ký sự phía bên kia không gian chiều thứ tư


Chỉ có khoa học mới có thể làm sáng tỏ tôn giáo được. Vì thế; Nếu muốn liễu đạo, ta bắt buộc phải đứng vào vị trí này để quan sát

Điều này cũng giống như nếu ta muốn nhìn rõ đỉnh núi ta đang đứng một cách toàn diện. Ta buộc phải qua đỉnh núi khác để nhìn lại vậy. Bằng như ta cứ đứng tại chỗ thì cũng không có thể nhìn thấy được điều gì cả.
Cho nên chúng ta phải; Đừng mù quáng trong hiện thực (khoa học) và đừng cuồng tín trong huyền ảo (tôn giáo). Thì chúng ta mới có thể nhìn ra toàn bộ chân giá trị thực tại được. Vậy nên ta xem xét những công cụ dự kiến sẽ dùng để khai thác đó. Gồm những gì và đang trong tình trạng nào nhé.
Einstein có gửi gắm di chúc cho những thế hệ tương lai là: "Ba trăm năm sau, có lẽ chúng ta đã phải quay trở lại với vấn đề gốc của chuyển động. Xem xét và tìm ra những manh mối nào đã từng bị bỏ sót qua trước đây. Bằng cách đó, chúng ta sẽ vẽ lại bức tranh khác của thế giới".
Chứ như ta thấy bức tranh thế giới hiện nay, chỉ vẽ toàn một gam màu đen kịt cả tương lai đi rồi. Các nhà khoa học đã thiết kế mô hình tương lai nằm choáng hết diện tích của bức tranh thế giới đó là một "Lỗ Đen"!! Tất cả thông tin và ánh sáng, bao gồm cả ánh sáng tri thức của nhân loại chúng ta đều..., "mất hút"!!!
Qua câu dặn dò đó của Einstein. Chúng ta xét thấy vấn đề mà ta cần tìm, chính là "vấn đề gốc của chuyển động" mà thôi. Vậy đối tượng cần xem xét đến đầu tiên ở đây chính là đẳng thức bất hủ của Einstein: E=mc2.
Bởi vì thành phần "c" chính là sự chuyển động của vận tốc ánh sáng. Một sự chuyển động nhanh nhất trong vũ trụ cho đến tận thời điểm hiện nay. Đó là giá trị vận tốc = 300.000km/s. Thậm chí theo quan điểm của Lý Thuyết Dây thì xem giá trị của vận tốc này là mãi mãi... như thế. (Điều này cũng có nghĩa là không thể nào vượt qua cho được). Gốc của sự chuyển động.
Để giải phẫu đối tượng này một cách toàn diện và thuyết phục nhất. Ta phải hội đủ 3 công cụ mà ta đã từng biết qua trên trang này:
1- Ngôn ngữ thông thường. Quy chiếu ra góc nhìn phương đông là; Lý.
2- Ngôn ngữ hình học..................................................................; Tượng.
3- Ngôn ngữ toán học. .............................................................. ;Số.

Từ đây ta mới có thể ý thức ra được là: Thế thì những cuộc tranh luận về vấn đề này xưa nay, vẫn không có thể đi đến đâu được cả. Bởi chúng ta đã thiếu mất hai công cụ khai thác là ngôn ngữ hình học và ngôn ngữ toán học mất rồi.
Từ đó suy ra...; Trên trang này cũng vậy! Chúng ta chỉ mới có dùng duy nhất mỗi công cụ ngôn ngữ thông thường (Lý) mà khai thác, tham luận chung thôi. Vấn đề là chúng ta nếu xuất sắc lắm thì cũng mới có thể khai thác được 1/3 sự việc mà thôi. Tuy nhiên chúng ta cũng đã thấy thể loại ngôn ngữ u mặc, đã là một rào cản rất lớn mà rất khó vượt qua rồi. Thế nhưng trước đó tôi đã giới thiệu qua "ngôn ngữ đồ hình" (tượng, hình học) như; Thái Cực Tượng Đồ... và Lá Số Thái Ất Thần Kinh, thì chúng ta đã bỏ qua! Song song đó là ngôn ngữ toán học (Số) như Ma Trận Phân Tán các cấp 3-5-9. Chúng ta cũng im lặng mà cho qua luôn!!
Như thế, đâu có hy vọng gì cho chúng ta nắm bắt rõ ràng sự việc cho được! (Ở đây tôi chỉ nhắc chừng và lưu ý riêng với bạn nào cứ hạch hỏi có ý tỏ vẻ hiểu biết và kiểm tra một cách thiếu tế nhị thôi. Nếu ta cứ bình luận một cách công bình thì lại hay biết bao). Thế cho nên ta bắt buộc phải xem xét đến hai công cụ: "E=mc2 và E=hv". Không còn lựa chọn nào khác.
Ta thấy rằng; Trong thế giới huyền bí, vô hình của tôn giáo nói chung. Các giáo phái còn chưa có thể hợp nhất quan điểm với nhau được. Nói gì đến còn đối thủ đối lập sừng xỏ nhất là khoa học nữa. Đối thủ này đang đăng đàn trên diễn đàn khoa học vật lý để chờ đợi so găng nữa kìa. Ý tưởng về sự hợp nhất cả khoa học còn chưa thể tồn tại trong giấc mơ bất chợt của chúng ta nữa, nói gì...
Vậy, chúng ta cùng tham gia:
Theo như Thuyết Tương Đối thì vận tốc của ánh sáng là 300.000km/s (trong chân không). Nếu ta xem xét điều này với chiều sâu hơn nữa của tư duy thì giá trị này chỉ là một "giá trị tương đối" mà thôi! Điều này có nghĩa là còn tiềm ẩn ở phía sau đó một thực tại của giá trị tuyệt đối nữa!! Vậy giá trị đó là giá trị nào?!
Để thiết kế mô hình, ta bắt buộc phải dùng đến công cụ của ngôn ngữ hình học rồi. Thế nhưng trên trang này bị hạn chế nhất định. Nên tôi không có thể trình bày chi tiết những tiến trình đó ra đây cùng các bạn thưởng lãm chung cho được. Ví như một chiếc bảng và phấn để trình bày vậy. Chúng ta đành phải chấp nhận sự khiếm khuyết nhất định đó từ cách sử dụng cũng như làm quen một cách cụ thể với công cụ ngôn ngữ hình học nói chung.
Cho nên tôi chỉ có thể trình ra đây cùng các bạn là mô hình đó có mẫu thiết kế là một hình tròn rất đơn thuần vậy! Mô hình này là tôi mô phỏng dựa theo như sự giải thích dễ hiểu nhất của Einstein chứ không phải chủ ý của cá nhân tôi!! Đó chính là Giai Thoại Người Mù Bẩm Sinh!!!
Chúng ta có thể hình dung một hình tròn trong tư duy để tiếp tục tham khảo. Einstein lúc đương thời cũng thường làm những thí nghiệm bằng sự tưởng tượng như thế cả đấy. Đòi hỏi của thí nghiệm này là một trí tưởng tượng thật phong phú đối với mỗi quan sát viên tham gia quan sát. Nếu không thì chúng ta có thể vẽ một hình tròn lên trang giấy để trước mặt (như tấm bảng đồ hướng dẫn tour di lịch), để suy gẫm mà phỏng dõi theo vậy.
Lưu ý: Thường thì trí tưởng tượng phong phú, luôn có tính hài hước bao gồm trong đó nữa. Đặc tính này là khả năng thiên phú bẩm sinh. Một yếu tố cần phải có trong các thành phần để cấu tạo nên một Thiên Tài. Sự đào tạo từ nhà trường của nhân loại chúng ta, không hề đào tạo ra nổi điều kiện đòi hỏi này được. Thế cho nên cái học mà nhân loại của chúng ta đào tạo chỉ cho ra được Nhân Tài mà thôi. Tóm lại: Thiên Tài là một khái niệm có giá trị vô hạn, đối với mọi khả năng đào tạo từ cái học hữu hạn của nhân loại chúng ta mà thôi.
Ý thức như thế cho hành trang tư duy, chúng ta cùng du hành...;
Theo như sự thống nhất chung trên toàn cầu hiện nay thì phương Bắc là hướng phía bên trên của mọi biểu đồ. Vậy ta hãy đặt điểm xuất phát khởi hành của sự chuyển động tại tọa độ số 0 trên hình tròn đã có đó nhé. Với quan điểm phương đông thì gọi là "khởi thủy". Vậy, khởi thủy, sự chuyển động đó sẽ vận hành theo chiều thuận của kim đồng hồ... Đủ một "chu trình" là sự chuyển động đó về lại đúng vị trí cũ là "điểm không" (0) của hình tròn. Cũng là tọa độ = 360o.
Đó là một chu trình chuyển động đủ. Từ đây suy ra; Chu trình chuyển động đủ là một chu trình có 360o tuyệt đối. Vậy hệ số 300, chỉ là một hệ số của sự chuyển động tương đối mà thôi. Cho nên giá trị thực tại tiềm ẩn của sự chuyển động tuyệt đối của vũ trụ phải là 360.000km/s.
Vì thế: Vận tốc tuyệt đối thực tại của ánh sáng còn tiểm ẩn trong chân không chính là 360.000km/s. Cho nên 300.000km/s chỉ đơn thuần là một giá trị trương đối mà thôi. Và thời điểm của luận giải này; Vận tốc 300.000km/s của Thuyết Tương Đối của Einstein đã hoàn toàn sụp đổ. Đó là một giá trị vận tốc bất toàn, và sự "kiện toàn" chính là 360.000km/s.
Tôi khẳng định: Đó chính là điều tiềm ẩn mà Einstein đã từng dò tìm bằng cảm giác..., trong vô vọng tại miền không-thời gian của nữa đầu thế kỷ 20.
Chúng ta cùng xem xét cơn địa chấn có mã số 360 này, với quan điểm của tư duy phương đông xem sao nhé. "Một Vận" là tất phải có đủ 360 năm rồi còn gì! Nghĩa đen của nó chính là "một sự vận hành", đúng với chu kỳ vốn phải đủ là như thế. Lại xét chi li hơn nữa thì chữ "chu kỳ", cũng có nghĩa là...; Một "Chu" là một (mô hình) vòng tròn. Kỳ là thời kỳ, thời điểm, thời gian vận hành khởi đầu và kết thúc trong đó.
Ta có chia chẻ, tháo rời ra (thu nhỏ) thì là 360 giờ sẽ hình thành Một Tiết! Lớn hơn một tí thì 360 ngày của Một Năm!! Bằng như lắp ráp tổng thể (phóng to) lại có Một Hội 3.600 năm. Hoặc Trung Hội 36.000 năm v.v... cho tới vô hạn... (tiểu, trung, đại hội...)
Cho nên giá trị của đối tượng "c" (360.000km/s) và thêm bình phương (2) nữa, mới đủ thể hiện là một giá trị của vận tốc vô hạn, đúng với mô hình phản ảnh là vô hạn của vũ trụ được. Từ thời điểm này trở về quá khứ là chúng ta đã bị giới hạn trong phạm vi của 300.000km/s. Và dĩ nhiên điều đó ngay lập tức đã là: "Quá Khứ".
Thế nhưng vấn đề rắc rối nảy sinh ở chỗ: Tọa độ 0 trên biểu đồ của hình tròn cũng là tọa độ 360! Vậy điều đó có nghĩa là 360=0!! Lại một "Hằng Số" vừa ra đời ư?, ...!!!
Ngay lập tức, sự đòi hỏi là phải làm sáng tỏ những vấn đề còn tồn đọng trong đó trước ánh sáng giải trình. (Chúng ta đã có đủ 3 công cụ như mô hình (tượng) là hình tròn, số là 360=0 (số), và tiếp đến là Lý..., thuyết). Và tôi tiếp tục bổ sung bằng cách dựa trên mô hình đó mà "lập luận", nối tiếp như sau:
Xưa nay chúng ta bị giới hạn trong không gian 3 chiều nên điều đó phản ảnh vận tốc ánh sáng tương đối chỉ có 300.000km/s mà thôi. Và 60.000km/s này tiềm ẩn trong không gian chiểu thứ tư, vừa được tôi khai thác. Vậy có nghĩa là số 0 thuộc về phía bên kia của không gian chiều thứ tư rồi vậy. Lý tính của nó thể hiện là không (zero) mà có, thế nhưng có (zero) lại là không, một cách chính xác về thực tại ý nghĩa này.
Và đó cũng chính là "điểm kỳ dị toán học". Bởi ta không biết là bao nhiêu để bằng 0 cho được cả. Ví dụ; 0x0=0. Thế nhưng, 0x1=0, 0x7=0, 0x50=0... Ta có thể nhân cho số bất kỳ, tới vô hạn cũng đều là 0 cả! Và nền khoa học của chúng ta không biết bao nhiêu để bằng không là một tiêu chuẩn cơ bản cho được!! Một thực tại kỳ dị toán học.
Thế nhưng trên trang này thì tôi đã thiết lập là 360=0. Điều này cũng có nghĩa là 0=360, nếu ta xem xét ở chiều ngược lại.
Vậy ta thấy 360.000km/s là vận tốc trong không gian 3 chiều đơn thuần. Ta nhất định phải phát biểu khái niệm không - thời gian là đồng thời. Vậy thì cái chiều thời gian tiềm ẩn trong vận tốc đó thể hiện là 1s. Vấn đề phức tạp nảy sinh là đòi hỏi chứng minh thời gian phải bằng không, để ấn định cho hằng số 360=0!!!
Điển hình một ví dụ dẫn chứng thực nghiệm bằng tưởng tượng như sau:
Ta đi trong khoảng cách 100km với với vận tốc 1h00. Nếu ta di chuyển với vận tốc nhanh hơn gấp đôi thì thời gian sẽ còn 30'. Và gấp 4 lần tốc độ ban đầu thì thời gian còn 15'... Cứ thế...
Ta nhận thấy thời gian ngắn dần so với vận tốc của... khoảng cách. Điều này có nghĩa là vận tốc của thời gian có tỷ lệ nghịch với vận tốc của (khoảng cách) không gian. Không - thời gian lại vốn đồng nhất cho nên 360 phải bằng 0.
Hoặc; Nếu ta suy với vận tốc của một quark trong thế giới hạ nguyên tử thì khoảng cách 100km là vô nghĩa cho mọi dự định thực nghiệm... trong thời gian 1s! Bởi khoảng cách này không hiện hữu nữa rồi. Nó đã bị xóa nhòa ranh giới của khoảng cách đó trước vận tốc mất rồi, chỉ còn là một khái niệm mơ hồ trong ý thức chung mà thôi. Bởi vì thực tại đó (nội suy) đã bằng không, đối với vận tốc của thế giới hạ nguyên tử.
Vì thế; Nếu vận tốc ánh sáng chuyển động theo tỷ lệ thuận, tính từ điểm xuất phát từ tọa độ 0 trên biểu đồ hình tròn. Thì vận tốc của thời gian sẽ chuyển động theo tỷ lệ nghịch, xuất phát tại tọa độ 360 trong mô hình đó.
Như thế: Ta quan sát ở góc độ không gian thì nhìn thấy có giá trị 360=0. Bằng như quan sát vào góc độ thời gian thì sẽ nhận được giá trị 0=360. Tuy nhiên không - thời gian đều đồng nhất phát biểu giá trị; 360=0 là một hằng số hấp dẫn của vũ trụ. Nó sẽ phát huy thực tại giá trị đó ở phía bên kia của không gian chiều thứ tư. Đó là vũ trụ vô hạn, bao gồm nhiều thế giới tồn tại song song cùng thế giới mà chúng ta đang tồn tại.
Như thế, ta mới xét lại đẳng thức E=mc2 trong một "kiến thức" đủ, thay vì sự cảm thấy còn thiếu điều gì đó của Einstein là đối tượng "c" có giá trị bằng 360.000km/s. Tuy nhiên giá trị này là đối với không - thời gian chiều thứ 4,5,6. Còn giá trị 360=0 là của không - thời gian chiều thứ 7 rồi.
Ta cũng phải đủ ý thức được rằng: Nền khoa học vật lý hiện nay, vẫn chưa có thể nhận biết được là không - thời gian gồm có đủ là bao nhiêu chiều cả thảy cho được! Điều này đang còn là một bài toán hóc búa. Chúng ta chớ vội mà học để nói theo cho có vẻ (giống như là giáo sư), rất hiểu biết là 10, rồi 11, lại còn n chiều nữa !!!, ???. Rất khôi hài đấy.
Thế nhưng có một chi tiết mà chúng ta rất dễ bị bỏ sót qua, mà nó có thể làm thay đổi toàn bộ cục diện là:
Góc đối xứng gương của đẳng thức E=mc2! Đó chính là đẳng thức bổ sung E=mt !!
Nếu ta mổ xẻ tận hồn linh cốt tủy cặp anh em sinh đôi trừu tượng này thì sẽ thấy: E=mc2 là đại diện cho chiều không gian (3 chiều)! Còn E=mt chính là đại diện cho chiều thời gian rồi vậy (chiều thứ tư)!! Trong đó đối tượng " m' " lại chính là vật thể cơ bản của vũ trụ chứ không phải là vật chất cơ bản của vũ trụ!!! Nhưng lại là đồng nhất trong đó mới không thể hiểu nổi cho tầm phát triển vốn giới hạn của tư duy đương đại của chúng ta!?
Chúng ta cứ tạm mượn quan điểm của Dịch Học để hình dung như: E=mc2 thuộc Dương, E=mt thuộc Âm vậy nhé. Cho nên ra sẽ thấy được điều tiềm ẩn đối với thị giác, dẫn đến đánh lừa tư duy là thời gian (t) tiềm ẩn trong (c) không gian. Khiến Einstein không suy ra được thực tại này. Lý Dịch là Âm bồng dương, dương cõng âm. Quy chiếu trong Tiểu Vũ Trụ, phản ảnh là; Chân hỏa mệnh môn lại ký gửi trong Thận Thủy! Và Như thủy bản hộ trú xứ tại Tâm Hỏa!! Rất ảo diệu. Lão Tử vẫn chưa có thể luận đến đây cho được, nói gì đến sự vận hành và tạo, hóa sau đó nữa. Đó là thực tế.
Tại luận điểm này; Ta thấy nhà máy L.H.C hoàn toàn phá sản với ý tưởng gia tốc của Peter Higgs đi rồi! Bởi chỉ xét riêng trong đẳng thức E=mc2 thôi. Chúng ta đang gia tốc đến một nơi..., không có đích đến!!! Bởi 300.000km/s chỉ là một cái đích tương đối thôi (không hề là đích đến tuyệt đối). Trong khi mọi tiến trình thí nghiệm đều đã chỉ rõ là: Năng lượng chỉ có thể giải phóng khi thời gian đi qua điểm 0 mà thôi!
Trong khi xét ở chiều đối lập của giá trị 300.000 trong tương đối đó, ta có giá trị là 1 (s). Tại sao ta không "giảm tốc"?! Chí ít thì tư duy ta cũng nhận thấy được nơi chân trời sự kiện của 1s đó, rất gần với sự giải phóng năng lượng đang định xứ tại ranh giới của miền địa phương "zero"!
Trong mọi cuộc đua mà ta không hề biết đích đến là ở đâu (!?). Chắc chắn là ta sẽ kiệt sức và quỵ té dọc đường là tất yếu. Một cuộc đua trong vô vọng... một đích đến!!! (Lại còn gia tốc nữa, mới thật hy hữu khôi hài).
Tôi đề xuất "Phương Án B" cho Nhà Máy Gia Tốc Hạt là giảm tốc ngay vậy. Điều này có nghĩa là; "Dừng lại". Tôi đang cần một cắc trong nguồn vốn hoang phí khổng lồ đấy, để đưa nhân loại chúng ta sang sông như một dụ ngôn của Nhà Phật (câu chuyện Phật gặp vị Thiền Sư ngồi 40 năm hoang phí bên dòng sông). Sau rồi hẵng nói đến cái đích 360..., để còn hòng gia tốc, mà vượt qua vùng không gian của vũ trụ khác.
Vì thế tôi phát biểu:
E=mc2 là đẳng thức bán phần năng lượng tiềm ẩn tương đối động! Và;
E=mt là đẳng thức bán phần năng lượng tiềm ẩn tương đối tĩnh!! Bao gồm cả hai đẳng thức này mới đủ gọi là: Đẳng thức năng lượng tiềm ẩn toàn phần được!!!
Chúng ta cũng đã từng và đang cùng tôi thưởng lãm những giá trị thực tại tiềm ẩn đó qua 42 ký sự trên trang này rồi. Cho nên ký sự thứ 43 này cũng là để làm rõ giá trị của giới hạn 10-43 của Hằng Số Planck! Một "hằng số vũ trụ" (của Thuyết Lượng Tử), so với "hằng số hấp dẫn" của (Thuyết Tương Đối) 360=0.
Thế cho nên đối tượng E=hv lại phải được chỉ định giải phẫu để còn song hành mà bám kịp quy luật của vũ trụ cùng "hằng số hấp dẫn" đã được kiện toàn...
Tôi rất muốn đập tan "Bức Tường Planck". Để giải phóng tư duy của biết bao nhà bác học hàng trăm năm nay. Đang mang thân phận tù đày, còn bị xích xiềng, giam cầm phía bên trong của bức tường đó

Bạn đọc tự do chia sẻ.
Phạm Hùng Sơn - Ký sự phía bên kia không gian chiều thứ tư.


Trả lời câu hỏi bạn đọc:
Hỏi: Xin hỏi ad, Lục Thập Hoa Giáp là bảng nạp âm. Bản thân mỗi Hoa Giáp lại có 2 phần là Can Chi. Bản thân mỗi can chi lại có hành riêng. Vây có phải cái Nạp Âm là Trung tính ở giữa là Nhân, kết hợp với Thiên Can và Địa Chi. Tôi được biết, Nam thì dụng Can, nữ thì dụng Chi. Tâm người vốn cùng dạng, khi được sinh ra thì hấp thụ khí đất trời, chịu quả của kiếp trước, hoà duyên với gia tiên họ cha họ mẹ. Còn yếu tố ngày, giờ nữa thì có tính hay không? (như môn Tứ Trụ, Kì môn độn giáp, Lưỡng đầu của Quỷ Cốc Tử... thì đều tách ra hết vậy, và thuốc vẫn là thứ để quân bình lại Tiết Khí của một Bản mệnh)
Quy Tâm- Kiến Tánh-Quy Căn, nghe thì tuần tự, nhưng dường như cảm thấy đây là phương thức chung để nhìn nhận, tiến hành mọi việc làm của ta với thế giới. Vài lời góp chuyện gọi là... Thêm một ý nữa. Khi người ta ngừng thở, thông thường sau 49 ngày sẽ an tâm là mình đã, sẽ trải qua quá trình chuyển kiếp...có trường hợp 3 7 21 ngày là xong. Có trường hợp 7 ngày, 3 ngày, ấy là hiếm gặp. Ngày là một khái niệm tương đối, tương đối tuỳ vào đối tượng, cũng là chỉ thời gian. Vậy công thức E = mc2 và E= mt thì có thể coi là công thức (phương tiện) để tìm các nguồn năng lượng ban đầu - tâm. Vẫn phải 3, thế khi nào thì chín. Tất cả chỉ là phỏng đoán. Giới - Định - Tuệ, có Giới mới vào được Định, có Định thì sẽ phát Tuệ. Trường hợp đi tắt vào cửa Định ắt hẳn thuộc về hạng vốn đã có Giới, hoặc nhờ Tha lực. Không nên theo hướng này nếu không biết chắc mình là ai. Cũng không đủ khả năng hiểu biết về khoa học, nên tôi chỉ tán chuyện bâng quơ vậy. Mong lượng thứ.

Trả lời: Tôi không dám xem thường, Nhưng quả thực Kỳ Môn Độn Giáp là có thể tạm dụng được. Bởi sách lược này vẫn xếp dưới Thái Ất Thần Kinh. Các vị khác là chưa hiểu thấu Kinh Dịch. Bởi nó là của dân tộc Việt. Đó là do thiên ý như thế. Thiên ý nào mà để cho kẻ trộm, cắp dụng được Đạo bao giờ.
Vì thế nên họ tán ra, gây rối loạn lên hết. Tinh thần của Đạo là đồng nhất. Vì thế lục thập hoa giáp, nạp âm là đã tính theo hợp, hóa và đồng giữa các Can rồi. Can tính cho Vận mà chuyển, Chi tính cho Khí mà hành theo trong đó, không tách rời ra được.
-Về Khí Tiết vốn là ở Trời. Có Nguyên, Chính, Tà, Tạp khí lẫn lộn trong đó. Ta hấp thụ vào thân một cách vô thức nên có hỗn tạp, chênh lệch, thiếu thừa. Cây thuốc cũng hấp thụ khí. Vì thế tùy theo khí hóa thành chất của cây nào hợp thì bổ vào cho tạm đủ quân bình chính khí trong thân mà dưỡng mệnh. Thuốc không quân bình được Tiết Khí. Bởi khi Tiết Lệnh đến; Vạn vật nhất loạt phải theo, không chống lại được. Thế cho nên ta thấy ngày xưa, ai cầm quyền "Tiết Độ Xứ" là có toàn quyền tha sống, cho chết và xử lý vạn sự trong xứ đó. Tôi cũng đã từng có nói cùng bạn là chưa hội đủ yếu tố để nói về Đinh Bộ Lĩnh. Là người dùng cờ lau tập trận, và thu phục đến "12 xứ" quân đấy! Đạt Ma cũng sang sông bằng cây lau, sậy. Chúa cũng vào thành mà cầm theo cây sậy và cũng ví dụ về nó. Phật cũng nhắc rất nhiều đến cây sậy trong Kinh Diệu Pháp Liên Hoa. Bởi nếu thiếu thiết bị khoa học. Ta sẽ dùng cây sậy mới có thể kiểm soát quy luật của Tiết Khí vận hành trong một năm được. Người đời lại cứ ngỡ Đạt Ma đứng trên cây sậy mà lướt sang sông thì hỏng mất hết rồi. Nẻo đạo tiềm ẩn trong cây sậy rất nhiều! Thế nên tôi mới có nói: Chúng ta đã thật sự tìm đạo hay chưa? Bởi đạo trong vạn vật. Thế cho nên kiếp sau Đạt Ma làm Thần Quy. Sang sông trên lưng Thần Quy vững hơn. Hôm nay tôi bàn với các bạn cách Thiền trong Dịch Học. Vậy tôi nói rằng sẽ đưa các bạn sang sông trên lưng của Đạt Ma cũng không phải là ngoa đâu vậy. "Lại sốc".
Tôi có 5 góc độ để đứng trong đó, vậy khó công kích trúng tôi lắm. Người ta không ý thức được điều này nên cứ công kích vào cái hư cả. Đó là chưa bàn đến phép Độn Giáp nữa!!!
- Về 49 ngày thì bài sau (44) sẽ bàn đến. Ta thường nói một cách vô thức kể cả người trí lẫn kẻ ngu câu: "Thời gian sẽ trả lời tất cả". Trong khi lại không ý thức được là thời gian lại chính là không gian chiều thứ tư! Ta đang bàn đến nó đấy, ký hiệu " t " trong E=mt là công thức khai thác nó. Ta nhất định phải biết (chưa cần hiểu) nó đã, hẵng bàn đến chiều thứ 5,6,7,8,9... Ta cứ vội như thế cả, trong khi bàn đến nó thì cứ muốn lướt qua! Lại hỏi..., phân tích, suy diễn...
Đang giải phẫu nó một cách rất khoa học đấy các bạn ạ. Ta không kiện toàn cho khoa học trước, thì không thể nào làm sáng tỏ tôn giáo cho được.

Hỏi: Xin sư Phụ giải thích thêm về hình ảnh cây sậy và ý nghĩa thâm sâu của nó đi cho mọi người cùng nghe thêm đi ạ ! Xin cảm ơn Sư phụ !

Trả lời: Nếu bạn hỏi về "hình ảnh" và ý nghĩa thì: Cây Sậy vốn là loài thấp bé, yếu đuối và chỉ quen sống nơi môi trường của đầm lầy thôi. Chẳng ai màng để mắt tới làm gì cả. Ý nghĩa của nó là ám chỉ đến hạng thứ dân thấp hèn trong xã hội. Thế cho nên hễ gặp thời cuộc bão, lốc là bị ngã rạp hết cả (dù nó không muốn thế), thân lau, phải lách, do không chống chọi mà đứng vững cho nổi được. Thế nhưng, nó chỉ..., ngóng mỗi "Ngọn Gió Đông" mà trông cậy thôi. Cho nên nó luôn đón Gió Đông, và mỗi khi gió đông về. Cây Sậy lập tức: Phất Cờ, để chuẩn bị buổi giao thời mà bước sang năm mới.
Đặc biệt cây sậy lại chuẩn được Tiết Khí, hành vãng lai xứ, định xứ trong 12 xứ (12 tháng) một cách chính xác đến độ kinh ngạc tất cả mọi tư duy của mọi đương thời. Nó là công cụ duy nhất có thể đo lường trong 24 Tiết, 12 Tháng, 6 Khí cả năm. Tính từ Tiết Đông Chí, Nguyên Khí phát sinh từ tâm trái đất, vận hành đến tâm của mặt trời, rồi lại trở về lại tâm của trái đất. Chu kỳ này trọn một năm, người xưa ước lượng số chung chung là 36 vạn dặm của một vòng Luân Khí. Nó biết được; Thời điểm nào, 6 bộ Khí bao gồm Hàn, Nhiệt, Thử, Thấp, Táo, Phong. Đang tụ xứ tại vị trí nào trong khoảng cách của không-thời gian tính từ tâm trái đất đến tâm mặt trời không sai lạc được. Do đó các bậc siêu vĩ mới dùng nó để định Tiết Khí mà Điểm Đạo, dò nẻo sang sông.
Tôi chỉ tạm giới thiệu sơ lược như thế cùng các bạn thôi. Bởi nó vốn là vô cùng. Muốn luận ra, ắt phải là cả một một tác phẩm được liệt vào hàng Kinh Điển ngay thôi. Ta tạm biết như thế trước đã.
Nhắn gửi thêm cho bạn một ý cuối của thiên cơ:
Thế cho nên Đinh Bộ Lĩnh mới dùng "Cờ Lau" để tập trận, thu phục cả 12 xứ quân! Lại còn biết bắt cả Trâu của ông chú mình là Đinh Dự (tên Dự vốn thuộc Quẻ Chấn, có Sấm ý tiềm ẩn, thuộc mộc của Lau, Sậy. Ý nghĩa là Dự Tiệc!) để thiết tiệc mà đãi bạn bè đã có công cùng tập trận!!..., theo ý trời!!!

Hỏi: Theo tại hạ nghĩ thì không gian 4 chiều chỉ đủ để gói gọn tư duy trong một miền của trí tưởng tưởng tượng xảy đến với trong một không gian đủ rộng mà nó chỉ đủ sức chứa môt phần của chưa hết một vũ trụ. Thế còn trong không gian nào thì sẽ chứa hết một vũ trụ, không gian nào sẽ chứa hết đa vũ trụ? Đã biết có bao nhiêu vũ trụ chưa? Đã biết có bao nhiêu cấp độ nhúng của vũ trụ chưa? Vũ trụ là vô hạn à? Ai nói vậy? Có lẽ nên dùng từ chưa biết được không gian của vũ trụ mẹ của me của...mẹ thì nghe hợp lý hơn?

Trả lời: Vâng! Bởi đó là góc hình thành quan điểm của bạn. Tôi tôn trọng góc quan sát đó. Vấn đề là hiện nay Lý Thuyết Dây còn chưa có thể biết nổi là bao nhiêu vũ trụ nữa. Câu hỏi của bạn có nghe mùi của Lý Thuyết này. Vấn đề là tôi biết có bao nhiêu vũ trụ và bao nhiêu chiều không - thời gian cả thảy.
Tất cả mọi tôn giáo, mọi lý thuyết, định luật của khoa học đều nói: Vũ Trụ là vô hạn. Và tôi cũng đã từng có nói trong trang này không dưới 3 lần là: Cái giá trị vô hạn đầy tai hại đã chối bỏ Lý Thuyết Dây.
Cái biết và hiểu đều là có giới hạn nhất định.

Hỏi: Việc suy diễn từ 360 độ thành 360km/s nghe thì hợp lý nhưng rất ngớ ngẩn. 360 độ là cách ta tạm chia cái hình tròn đấy ra như vậy, nhưng cũng có đầy cách khác để chia, có thể chia là 49 phần cho hợp với 1 bài viết nào đó của chính tác giả cũng đc. Vì 49 mới là số nền tảng của thế giới. v vvv... thế thì 300.000km/s chắc phải đổi thành 490.000km/s mới đúng. 10^-49 cũng là cách suy diễn kỳ quái từ số 49, 7x7=49 là bội số, còn 10^-49 là số mũ, 49 ngày hay 49 lần hoàn toàn khác với 10^-49 là từ 1 chia 10, chia 10... chia cho 49 lần số 10. Cũng ko liên quan gì đến bói cỏ thi, 49 quẻ nhưng mỗi quẻ 6 vạch, 49x6 phải bằng 249. 249 mới đúng là nền tảng vũ trụ. 1 ngày chia thành 6 phần thời gian cũng hợp lý. 49 ngày x 6 phần thời gian mới đúng. Vậy vận tốc ánh sáng phải là 249.000km/s và siêu nhỏ của thế giới phải là 10^-249.
Kết: Tôi thấy tác giả chỉ nhìn thấy sự giống nhau giữa các con số mà phán chắc như đinh đóng cột, nghe thì hay nhưng còn nhiều lỗ hổng trong lập luận.

Trả lời: Cảm ơn bạn Mạnh Hoàng Quang đã rất chú tâm!
Thế nhưng có một vấn đề rắc rối như thế này: Bạn đang suy những "mô hình" của không gian 3 chiều vốn là giới hạn chung của tư duy hiện nay, đối với: Những "hiện tượng" của không gian phía bên kia!! Là thì của tương lai, ta chưa biết tới, vậy hãy trở về quá khứ. Thế nhưng quá khứ chúng ta cũng đã bị lạc mất rồi!!!
Tuy nhiên, những suy vấn của bạn rất dễ đưa được sự việc ra ánh sáng.
Lão Tử có nói là: Khi nghe đến đạo, kẻ sĩ trong thiên hạ lập tức chia ra 3 hạng.
1- Bậc thượng sĩ không hiểu, gắng theo liều.
2- Bậc trung sĩ, nửa nghi nửa ngờ.
3- Bậc hạ sĩ, cả cười bỏ qua. Không cười không đủ gọi là Đạo. (chưa kể đến những ai chưa được liệt là sĩ).
Bạn đã "hình thành một quan niệm" về những điều hợp lý và bất hợp lý trong đấy. Dĩ nhiên tôi cũng hình thành một quan niệm như thế, đối với bạn. Hãy đầu tư tư duy thêm về Người Mù Bẩm Sinh... Rất đầy lý thú.
Riêng một ví dụ: "Cái Khố" là nguyên thủy của quá khứ. Cái Đầm là hiện tại của tương lai. Nó phát triển theo thời gian mà biến hóa muôn hình, vạn trạng như, quần ngắn, dài, lửng, loe, bó v.v... Ta không thể đòi hỏi cái khố phải có hai ống cho mới phải giống cái quần như hôm nay được. Cho dù nó có biến hóa, kết hợp hiện đại mấy thì cũng chỉ có thể hóa thành chiếc áo cưới của cô dâu hay áo phi hành gia mà thôi.
Điều cơ bản là nó vốn chỉ dùng để che phần dưới, chớ lầm mà mang ra che ở phần trên là hỏng.
Nếu bạn có hứng thú; Ta cứ du hành dần đến cửa mở ở phía trước nhé...

Hỏi: TẠI SAO “VẬT LÝ LƯỢNG TỬ” BỊ KHỦNG HOẢNG TRẦM TRỌNG ?
..
Vật lý Lượng tử chịu ảnh hưởng nặng nề bởi giả thuyết Plank : E = hυ
(E là năng lượng ánh sáng
.h là hằng số Plank = 6,625x10^-34 Js
. υ là tần số ánh sáng)
Vào năm 1905, Albert Einstein đã tự ý đề xuất công thức (E = mC^2) với tiêu đề "Quán tính của một vật phụ thuộc vào năng lượng trong nó". Công thức này được biến đổi từ công thức cổ điển (E = 1/2 mV^2) nhưng được bỏ bớt 1/2 cho gọn.
.
Từ 2 phương trình trên, Einstein đã tính ra khối lượng photon là:
m = E / C^2 = hυ / C^2
Einstein cho rằng photon không có khối lượng khi ở trạng thái nghỉ (đứng yên).Nó chỉ có khối lượng khi ở trạng thái chuyển động mà thôi
(Bởi vì lúc nó chuyển động, thì mới có tần-số dao-động υ , do đó: hυ > 0 suy ra m > 0 ).
Nếu lúc nó nghỉ (đứng yên) thì tần số υ = 0 , suy ra khối lượng m = 0 (zero)
.
Theo “phép biến đổi Lorentz”, khi photon chuyển động bằng vận-tốc ánh-sáng, thì khối-lượng của hạt photon sẽ vô cùng lớn cực đại, chính vì vậy mà Ông mới đặt lại giả thuyết: “Nếu đạt đến vận-tốc ánh-sáng, thì khối-lượng photon phải bằng zero”
.
m = mo chia cho căn bậc 2 của ( 1 – V^2 / C^2 ) ( mo là khối lượng ban đầu)
Nếu V = C thì: V^2 / C^2 = 1 , do đó: 1 - (V^2 / C^2) = 0,
Do đó: m = mo/ 0 = ∞ (cực đại, tức là vô cùng lớn)
.
Hạt photon khi đứng yên (trạng thái nghỉ) hoặc khi dao động bằng vận tốc ánh sáng thì không có khối lượng ? Đây là điều cực kỳ phi lý đầu tiên cho những ai mới nhập môn cơ học lượng tử
.
Hạt photon dù có đứng yên hoặc dao động với vận tốc ánh sáng thì khối lượng vẫn không bao giờ thay đổi khối lượng.
Hạt sáng (photon) đảm nhiệm chức năng truyền tải năng lượng của ánh sáng không . Nếu nó là hạt sáng (photon) thì nó phải dao động bằng với vận tốc ánh sáng.
... Nếu nó dao động kém hơn vận tốc ánh sáng, vậy thì nó là hạt gì ???
. Đây là một điều cực kỳ phi lý trong suốt hơn 1 thế kỷ qua mà rất ít người nhìn rađược sự phi lý đó…
.
Cái gọi là “vừa có tính chất hạt vừa có tính chất sóng” làm cho con người nhập nhằng lẫn lộn trắng đen “ngô không ra ngô, khoai không ra khoai”, không biết thực ra nó là hạt gì.
.
Các phèp tính trong các giáo trình lượng tử hết sức rối rắm, nó rối nùi như một đống dây nhợ rối bòng bong, không thể nào tìm ra được đầu mối để mà lần… Bởi vậy, đây là một môn học rất khó “gặm” cho sinh viên.
.
Trong chương 6 “Khối lương photon và Lực tương tác của sóng điện từ” của “Lý thuyết thống nhất các trường tương tác” đã chứng minh được sự phi lý này
Nếu Plank đặt lại giả thuyết (h.υ) chính là lực tương tác (F = h.υ) thì có lẽ nền vật lý thế giới đã không bị “khủng hoảng trầm trọng” suốt cả thế kỷ 20 lẫn đầu TK 21 này
Công thức tính khối lương: (m = E / C^2 = hυ / C^2) , là một “bài toán ngược ngạo”, mà nguyên nhân chính ở đây là người ta đã nhầm lẫn giữa LỰC TƯƠNG TÁC (đơn vị Newton) và NĂNG LƯƠNG (đơn vị Joule)
Đó là một “Ma trận Chết Người ) mà khi người ta đã đi lạc vào đó rồi thì sẽ không bao giờ tìm được lối đi ra !
. Phùng Truyền 14h- ngày 19/8/2014

Trả lời: Như tôi có nói: Do chúng ta không biết cách đặt câu hỏi, thế nên sự việc càng rối loạn lên hết cả. Cũng cùng một giá trị như thế, nếu ta không biết cách tư duy cho đúng. Từ đây sẽ dẫn đến suy diễn sai sự việc là tất yếu.
Vậy bạn phải thống nhất về cách diễn tả giả định của ngôn ngữ thuần lượng tử đã. Vì ở trên đây bạn đã không xem xét kỹ càng câu; Trạng Thái Nghỉ vốn không phải cùng giá trị với Trạng Thái Dừng. Bạn lại lầm lẫn giữa hai khái niệm lượng tử này khi xem xét về “khối lượng” ánh sáng như bạn đã nêu ở trên.
Nếu bạn xem xét Trang này sâu hơn, bạn không phải có cmt như trên về trạng thái của photon làm gì. Tóm lại: Là sự việc đang ở phía bên kia của không gian chiều thứ tư. Bạn Phùng Truyền lại đang xét giới hạn trong không gian 3 chiều rồi đấy.
Bạn xem lại xem sao nhé.
Chí ít; Trong lập luận của bạn, vẫn ẩn hiện thấp thoáng một giá trị của 360=0 rồi đấy.

Hỏi: Tiếng Việt có từ "Hiểu Biết'. Toàn bộ kiến thức của 
 chỉ là "Hiểu" chứ chưa "Biết". Phần "Hiểu" này có đầy đủ trong hai tác phẩm lớn của Giáo sư, tiến sỹ Nguyễn Hoàng Phương: (1) Tích hợp đa văn hoá Đông Tây cho chiến lược giáo dục tương lai (xuất bản năm 1995) và (2) Sứ Mệnh Di Lặc (chưa xuất bản).
Phần "Hiểu" này chỉ là ngọn chứ chưa phải là gốc của vấn đề.

Trả lời: Lạ Thật! Phàm phải “Biết”, rồi sau mới đến “Hiểu” được. Sao lại có chuyện Hiểu trước khi Biết cho được bao giờ. Tôi cũng nói mãi rồi: Từ Biết cho đến Hiểu là cả một quá trình không thể san bằng trong một sáng một chiều cho được. Gậm nhấm chỉ 2 chữ này còn chưa nổi, sao vội nói đến cả Trang cho được?!
Bạn …Quảng Tệ nên nghiền ngẫm kỹ càng lại rồi hẵng phán nhé… Về GS Hoàng Phương, năm 2000 tôi đã từ chối duyên gặp. Vì một lý do không tiện nói.

KÝ SỰ PHẠM HÙNG SƠN





- Hỗ trợ Dân tộc King -

Đăng nhận xét

0 Nhận xét