📢 Bài mới

6/recent/ticker-posts

(Ký sự Phạm Hùng Sơn) - Phần 3.60 - TRANG SỬ LẤP! | Ký sự phía bên kia không gian chiều thứ tư

 Mặc ngữ “vô vi” là thể loại văn dụng riêng cho những bậc Thần, Tiên nhập phàm, hòa tục một cách bất khả tri. Để mà rà soát cũng như sàng lọc độ đức của loài người chúng ta trong những cuộc thế hỗn tạp nơi thời điểm cuối của mỗi chu kỳ.

Ẩn ngữ “vi hành” thì để chỉ đến những bậc vua sáng suốt, dụng để cải trang, lẫn khuất âm thầm trong các chúng dân mà gạn đục khơi trong những điều thiên hạ phủ lấp, hầu định sự tiến thoái cơ đồ cho nước nhà.
Và Ám ngữ “hành vi” là để ám chỉ đến những kẻ bất minh, thường dùng để che mắt thiên hạ những việc làm trong đen tối, khuất tất khiến cho không ai phát giác hành tung ra được. Để điển hình những dạng người này, tôi cũng dụng một công cụ mà họ đã từng dụng trong quá khứ đó, là chép lại những lời người xưa như sau: “Học vấn càng cao mà thiếu đạo đức, thì hành vi lừa đảo càng tinh vi hơn mà thôi”.
Những điều tôi muốn nhắc đến để mở đầu trong bài viết tiếp theo này, chính là những hành vi của sử gia Ngô Sĩ Liên! Vì thế các bạn tham khảo những “di chỉ văn hóa” mà tôi sẽ khai quật trong cuộc “khảo cổ sử” này xem sao nhé. Bởi trong kho tàng văn hóa của dân tộc Việt chúng ta. Song song với những bảo vật bị thất lạc, oan khốc phủ lấp dưới bao lớp bụi của thời gian. Còn có những dạng văn hóa nhiễm độc và rất hiểm độc hơn, tiềm ẩn trong quá khứ của lịch sử đó nữa!
Chúng ta lại tiếp tục cuộc du hành ngược dòng thời gian trên phương tiện tư duy nhé:
Hiện nay tất cả chúng ta đều biết cuốn Đại Việt Sử Ký Toàn Thư của Ngô Sĩ Liên là chính sử của nước nhà. Là nền tảng cội rễ phát triển cho tư tưởng, văn hóa, lịch sử của dân tộc Việt Nam suốt hơn nửa thiên niên kỷ qua. Ta thấy Ngô Sĩ Liên đã gộp chung cuốn Đại Việt Sử Ký của sử gia Lê Văn Hưu và cuốn Đại Việt Sử Ký Tục Biên của sử gia Phan Phu Tiên làm một và gọi là Bản Kỷ.
Như tôi đã có bàn luận qua cùng các bạn là cuốn Sử Ký Tục Biên của Phan Phu Tiên đã bị che dấu sự thật cả rồi (chưa hiểu vì cớ gì, đối với nội các triều đình lúc đấy!? Có thể liệt vào hạng bí sử, chỉ được phép mật truyền nội các mà thôi). Thế nên cuốn Đại Việt Sử Ký Tục Biên mà Ngô Sĩ Liên đã dụng đó. Hầu như cũng là nội dung chung mà ta đã được đọc trong Đại Việt Sử Ký của sử gia Lê Văn Hưu mà thôi. Và sự thật này đã bị Nhà Minh tiếp tục phi tang mọi dấu vết cũng như chứng cứ về sau đối với Người Việt chúng ta hôm nay.
Ta xét thấy chính Ngô Sĩ Liên đã đem phần Ngoại Kỷ thêm vào, và lấy tên là Đại Việt Sử Ký Toàn Thư như ngày nay chúng ta đã được biết vậy. Ta xét thấy chính cuốn Sử Ký này đã ghép gốc rễ cội nguồn giống nòi của Người Việt vào thành con cháu của Người Trung Quốc luôn rồi. Kể cả non sông vùng Ngũ Lĩnh cũng hóa thành của tổ tiên của người Hán luôn một thể!! Bởi theo Ngô Sĩ Liên thì vùng đất đó chẳng qua cũng chỉ là của Đế Minh đã chia và phong cho Lộc Tục mà thôi!!!
Những thế hệ con cháu, đã bị ngu hóa hết cả rồi sao? Xét mà kể ra thì cũng lấy làm đau đớn cho giống nòi lắm. Bởi 1000 năm đó thì quả là đã có bị Người Hán ra sức mà làm cho ngu dân đi hết cả. Đến khi Nhà Trần vừa kịp hồi phục thì ngay lập tức Đại Ngu tạo điều kiện sơ hở để cho dân đen lại tiếp sức mà dẫn Nhà Minh vào! Và lại 100 năm nữa, Người Hán lại ra sức… ( tôi ngại phải viết tiếp. Bởi e có những quan điểm sẽ cảm thấy tôi xúc phạm đến sĩ diện cá nhân họ, hơn là sĩ diện của dân tộc mà phản bác một cách không thể hiểu nổi cho được).
Vì thế tôi chỉ đưa các bạn xem xét đến giai đoạn đầu tiên như: Ngay sau khi Ngô Sĩ Liên ghép gốc dựng lên Kịch Bản với tên Đế Minh xong. Ta có thể nhìn thấy dọc theo lối mòn đã được Ngô Sĩ Liên định sẵn đó. Các đời Vua của Trung Quốc được mang ra làm gương để công kích Nhà Trần và răn đe các thế hệ về sau nữa! Mà nền tảng chính của tư tưởng mà Ngô Sĩ Liên sử dụng chính là Đạo Khổng. Ta thấy những tư duy đã bị ngu hóa thật sự, lập tức ca tụng và ra sức ngăn chặn mọi hướng tiếp cận của Người Việt nào trong tương lai. Một khi muốn thâm nhập vào khai thác chiều sâu nền móng của công trình Đại Việt Sử Ký Toàn Thư này mà Ngô Sĩ Liên đã dày công xây dựng.
Cái ý thức hệ giống nòi Thần Tiên của Người Việt. Sẽ cười mỉa vào cái kịch bản khôi hài của nhân vật “hư cấu” Đế Minh mà Ngô Sĩ Liên đã dựng lên như sau:
Tự nhiên giai đoạn này thì lịch sử Trung Quốc xuất hiện nhân vật có tên là Đế Minh! Được “lưu ý” là cháu 3 đời của Thần Nông!! Rồi nghiễm nhiên chiếm một chỗ trong cái gọi chung chung là lịch sử huyền thoại của Trung Quốc!!! Thế là Huyền Thoại đó được khai thác giống như nền khoa học ngày nay gọi là lập “giả thuyết” để mà dựa vào đó, xây dựng mô hình vậy. Thế cho nên ta mới thấy cái giả lập thuyết đó cứ lủng củng, lung lay và không đứng vững mãi từ ngày đó cho đến tận ngày hôm nay rồi. Ngay cả những sử gia cũng như học giả của Trung Quốc qua bao thời kỳ, vẫn chia ra hai phái mà không công nhận những giá trị của lịch sử đó.
Môt đàng thì cho rằng gốc của họ là từ Phục Hy, Thần Nông. Một nẻo thì lại bảo gốc của họ phải là từ Hoàng Đế, Chuyên Húc! Thế nhưng có một sự thật là cho dù là đàng nào đi chăng nữa; Nhân vật Đế Minh này rất khó để lắp ráp vào cho xuôi dòng sử vốn đã chi chít mảnh vá chằng và đụp của họ được nữa!!! Đó là quả bóng mà Ngô Sĩ Liên đã đá sang phần sân của các sử gia của Trung Quốc. Và Ngô Sĩ Liên chỉ việc cho kịch bản này diễn tiếp các nhân vật thủ vai Đế Nghi và Đế Lai ra đời trong trang sử Việt, để hình thành Đại Việt Sử Ký “Toàn Thư”.
Điều mà chúng ta nhất định phải nhìn cho ra là ở chỗ: Chính cuốn Đại Việt Sử Ký Toàn Thư này đã hướng và định quan điểm của người Việt chấp nhận mình thuộc giống nòi cũng như núi sông Ngũ Lĩnh cũng đều là của người Trung Quốc cả. Họ vẫn là tổ tiên của Người Việt!!! Song tôi đã khẳng định rồi: Người Trung Quốc có thể nhận giặc làm Cha của mình được. Thế nhưng Người Việt Nam là tuyệt đối không thể có chuyện như thế bao giờ cả.
Như tôi đã từng nói là do chúng ta bị lạc gốc cội nguồn. Thế cho nên Ngô Sĩ Liên mới có thể qua mắt mọi người bằng cách ghép tiếp Âu Cơ vào làm con của Đế Lai một cách rất thuận lợi và nhanh chóng. Rồi sau đó tác hợp cho cuộc nên duyên của Lạc Long và Âu Cơ mà không thể có kịch bản nào vụng về hơn thế. Ấy vậy mà chúng ta vẫn cứ cố tin vào sự kiện hư cấu đó mà cấu thành sự thật lịch sử của nước nhà!? Lại còn rất dễ dãi mà chấp nhận sự chia tay của hai ông bà Lạc Long Quân và Âu Cơ đã được Ngô Sĩ Liên vẽ ra môt cách sơ sài như thế nữa chứ!? Tại sao xưa nay chúng ta cứ chấp nhận sự chia tay của hai ông bà một cách đơn giản như thế cho được vậy? Rồi sau đó ra sao cũng không biết tới nữa?! Thậm chí cũng chẳng màng quan tâm gì đến sự chia rẽ từ ngày đầu đó nữa.
Ta có thể nhận ra được một điều rất rõ ràng là: Ngô Sĩ Liên luôn luôn lập đi lập lại rất nhiều lần cái điệp khúc của những Khổng Tử, lẫn các vị vua thời cổ đại của Trung Quốc như một tấm khiên, hòng che đậy những “thủ đoạn tiểu nhân” của mình bại lộ.
Ta thấy Nhà Trần đã lập nên những kỳ tích oai hùng như thế. Những điều mà cả thế giới ngàn sau đều phải nhắc nhớ đến. Ngay cả trong Thiên Thư của trời đất cũng lưu truyền. Vậy mà tại sao Ngô Sĩ Liên đã miệt mài công kích như ngây dại ra làm vậy!? Những hành vi của Ngô Sĩ Liên đối với Nhà Trần, đã tố cáo đó là việc làm của một kẻ chỉ giỏi việc vạch lá tìm sâu một cách miệt mài mà thôi. Đó không phải là tư cách cũng như việc làm của một sử gia bao giờ cả.
Vấn đề được đặt ra và yêu cầu đòi hỏi phải giải đáp là: Tại sao Ngô Sĩ Liên lại đưa phần Ngoại Kỷ với những quan điểm cho là non sông cũng như cội nguồn của dân tộc Việt đều là của người Trung Quốc như thế?
Vậy sự thật thì Ngô Sĩ Liên là ai? Và Ngô Sĩ Liên muốn gì, qua cuốn Đại Việt Sử Ký Toàn Thư??? Thực chất thì ta thấy Ngô Sĩ Liên đã vay mượn nền tảng của Đại Việt Sử Ký từ vị sử gia Lê Văn Hưu và ký sinh trên đó mà thôi. Sau đó lại dựa trên lịch sử của Trung Quốc, gọt dũa phần ngoại kỷ để phù hợp và gộp chung lại mà gọi thành Toàn Thư! Phần Ngoại kỷ thì đã đồng hóa tổ tiên và núi sông cho giặc. Phần Bản kỷ thì ra sức soi mói và công kích Nhà Trần, cho ra vẻ mình mẫu mực mà làm gương rồi răn đe mai sau?!
Với câu hỏi đó, chúng ta chợt giật mình, khi phát giác nhân thân của Ngô Sĩ Liên rất mờ ám . Kể cả từ lúc xuất hiện cũng như khi mất đi trong trang sử của dân tộc này!? Chiếc áo khoác để che đậy nhân thân của Ngô Sĩ Liên chính là Nguyễn Nhữ Soạn. Một người em cùng cha khác mẹ của Nguyễn Trãi. Thế nhưng ta cũng lại thấy Ngô Sĩ Liên cũng công kích luôn cả Trần Nguyên Đán, vốn là ông ngoại của Nguyễn Trãi. Và trong cuộc thảm án Lệ Chi Viên thì Nguyễn Nhữ Soạn là người duy nhất không phải chịu can án “!?”.
Ta lần ngược trở về quá khứ trước đó không bao lâu thì thấy: Trong thời gian Nguyễn Trãi bị Nhà Minh giam lỏng 10 năm ở thành Đông Quan để theo dõi. Khoảng độ 8 năm thì Nguyễn Nhữ Soạn đã bỏ đi theo nghĩa quân của Đinh Lễ và Lê Sát. Đinh Lễ lại là cháu gọi Lê Lợi bằng cậu. Ta có thể thấy Đinh Lễ theo Lê Lợi chỉ sau khi Lê Lợi thoát ra khỏi hiểm nạn bị giặc Minh đánh tan tác và vây khốn ở núi Chí Linh mà thôi. Xảy khi này thì ta mới thấy có sự xuất hiện của Ngô Sĩ Liên đang làm thư ký cùng với Nguyễn Ngữ Soạn trong nghĩa quân của Đinh Lễ khi này rồi! Đến lúc Ngô Sĩ Liên mất khi nào, tại đâu cũng không ai biết đến nữa!!!
Ta xét thấy cái chết của Đinh Lễ cũng rất đáng phải lưu tâm xem xét cặn kẽ mới được. Ngay cả sự nổi loạn của Lê Sát sau này nữa. Tiếp đến là việc tiếm quyền của Lệ Đức Hầu với sự việc thay đổi phong hóa đi. Và cuối cùng là cuốn Đại Việt Sử Ký Toàn Thư mà ta đang bàn đến. Đó hẳn phải là một chuỗi dây chuyền, liên kết các sự kiện có trật tự chứ không hề là tôi cố ý dựng lên cho được bao giờ cả. Trên đây là tôi chỉ đưa ra những thông tin như thế thôi. Các bạn cùng tham luận xem sao nhé. Tôi tin rằng, khi các bạn truy xét lại các sự kiện mà tôi đã nêu ra đó. Các bạn sẽ phát giác đầy rẫy những dấu vết rất đáng quan ngại sâu sắc hơn nữa mà tôi không tiện nêu ra ở đây.
Ta xét thấy suốt từ đó cho đến hiện nay, có biết bao vị thức giả qua các thế hệ nối tiếp. Mỗi khi các vị này truy lùng về quá khứ cội nguồn của dân tộc Việt đó. Họ đều cảm thấy đau lòng và bất lực trước kịch bản của Đế Minh mà Ngô Sĩ Liên đã từng dựng lên trong quá khứ lịch sử đó. Và đó cũng chính là một tai hại rất trầm trọng cho cả văn hóa, tư tưởng và lịch sử của dân tộc Việt suốt bấy lâu nay. Di họa cho cả những thế hệ tương lai là nhất định không tránh khỏi rồi vậy.
Trong khi chờ thời gian trả lời tất cả sự thật này. Các bạn có thể xem xét lại lịch sử của nước nhà bằng sự công bình và sáng suốt nhất. Riêng quan điểm của cá nhân tôi; Ngô Sĩ Liên không đủ tư cách cũng như hành vi để tôi xem là một sử gia của dân tộc Việt cho được. Nếu một kẻ như Ngô Sĩ Liên đã từng mang cái gọi là Ngoại kỷ vào lịch sử Việt được. Vậy thì sao chúng ta không thể mang những thực tại lịch sử của giống nòi, mà tôi đã từng trình bày qua trên trang này làm Nguyên kỷ vào dòng sử thiêng được. Bởi những thực tại đó chính là những điều đã được Tạo Hóa chép trong Thiên Thư. Là mô hình thực tại tự nhiên của vũ trụ vốn là như thế.
Để kết thúc bài viết này: Tôi có nhắc chừng mãi rồi đấy. Là việc của con người còn đầy những oan khốc trước mắt như thế, mà chúng ta còn chưa có thể biết đến cho được. Lại có những bạn cứ nói ngông về việc của Trời một cách cứ xem như là quán suốt tất cả vậy!!!
Hiểu được việc của người mà không hiểu được việc của Trời là xưa nay từng đã có. Thế nhưng hiểu được việc của Trời mà không hiểu được việc của người là xưa nay chưa có bao giờ cả.
Điều này lại cũng là một thực tại mô hình cơ bản của vũ trụ tự nhiên vận hành vốn là như thế nữa...
.
Bạn đọc tự do chia sẻ.

Phạm Hùng Sơn (Ký sự phía bên kia không gian chiều thứ tư)



Trả lời câu hỏi bạn đọc:

Hỏi: Giặc Ngô thì ko qua mắt được ta nhưng sao qua được mắt Nguyễn Nhữ Soạn xin ad chỉ giáo.

Trả lời: Ít nhất chúng ta phải thấy là 500 năm nay, cuốn Đại Việt Sử Ký Toàn Thư đã qua mắt được biết bao thế hệ đấy thôi. Xá gì một Nguyễn Nhữ Soạn ngày đấy.
Tôi gợi ý một giả thuyết như sau:
Nhà Minh giai đoạn này là đang là điểm thời thịnh trị với Minh Tuyên Tông (Tuyên Đức). Ta thấy lúc Nguyễn Trãi bị giam lỏng 10 năm ở thành Đông Quan. Nguyễn Nhữ Soạn thường lui tới thăm viếng Nguyễn Trãi. Sao giặc Minh không cài Ngô Sĩ Liên làm quen và thành bạn của Nguyễn Nhữ Soạn mà khai thác thông tin từ Nguyễn Nhữ Soạn cho được. Bởi đây là thời điểm tốt nhất để Ngô Sĩ Liên âm thầm trở thành bạn của Nguyễn Nhữ Soạn mà không một ai để ý đến.
Khoảng 8 năm sau đó, đây là một khoảng thời gian đủ để mọi đôi bạn trở thành thâm giao tri kỷ. Khi Nguyễn Nhữ Soạn đến đầu quân cùng nghĩa quân của Đinh Lễ. Dĩ nhiên là con của Nguyễn Phi Khanh, em của Nguyễn Trãi nên được Đinh Lễ trong dụng ngay, mà không hề có mảy may nghi ngờ gì cả.
Tất nhiên Ngô Sĩ Liên cùng với Nguyễn Nhữ Soạn đều làm thư ký trong nghĩa quân của Đinh Lễ khi ấy là rất hợp lệ. Lúc này thì nghĩa quân của Lê Lợi đang bị tan tác và bị vây trong núi Chí linh đến nỗi xẻ cả thịt ngựa ra để mà cầm cự sống, do thiếu lương thực.
Đó là một sơ hở được nêu ra mà Ngô Sĩ Liên có thể thâm nhập vào nghĩa quân của Lê Lợi ngay từ buổi đầu rồi vậy. Không phải ngẫu nhiên mà cứ cử Ngô Sĩ Liên đi thương thuyết với Giặc Minh lúc đấy. Chắc chắn bởi Ngô Sĩ Liên biết tiếng Hán rồi!!!
Lưu ý: Nguyễn Nhữ Soạn tuy là em của Nguyễn Trãi, nhưng không phải là cháu ngoại của Trần Nguyên Đán (cùng Cha, khác Mẹ). Nguyễn Nhữ Soạn không đủ để nhìn ra chân tướng của Ngô Sĩ Liên cho nổi rồi.
Đây là những việc rất hệ trọng. Tôi chỉ nêu gợi ý như thế thôi nhé. Thế cho nên Nguyễn Nhữ Soạn chính là chiếc áo khoác tốt nhất cho nhân thân của Ngô Sĩ Liên. Đã như thế thì bằng mọi giá, Nguyễn Nhữ Soạn phải được thoát trong cuộc thảm sát Lệ Chi Viên rồi.
Và ta thấy Ngô Sĩ Liên luôn khẳng định trong các danh tướng của Lê Lợi. Chỉ có Đinh Lễ và Lê Sát mới là giỏi nhất mà thôi. Và cũng chính Lê Sát chuyên quyền trong thời Lê Thái Tôn mà phải mang trọng tội.
Ta thấy Ngô Sĩ Liên luôn xây dựng vỏ bọc cũng như vây cánh cho mình một cách rất hoàn hảo rồi còn gì.
Ngay như cái đại nhục mà Vua Lê Thánh Tôn đã gọi đến và chỉ thẳng ra, mà Ngô Sĩ Liên cũng vẫn nuốt trôi được một cách rất êm thấm!? Thì quả đây là một kẻ rất phải đáng gờm cho nước nhà rồi vậy.

Hỏi: Con đang đọc về đông y trong cuốn sách tích hợp đa dạng văn hoá đông tây cho một chiến lược giáo dục tương lai. Con có 2 thắc mắc mong thầy giải đáp ạ
1) như trong một bài viết trước thầy có nói Lão Tử chưa thể suy luận nổi trong tâm hoả có thuỷ tiên thiên và trong thận thuỷ có hoả tiên thiên, nhưng trong bài viết của giáo sư Nguyễn Hoàng Phương thì có nói rõ Lão Tử biết điều này (trang 182) sách đã dẫn.
2) lâu nay con vẫn thắc mắc câu thiên nhất sinh thuỷ, địa lục thành chi; địa nhị sinh hoả, thiên thất thành chi; thiên tam sinh mộc, địa bát thành chi; địa tứ sinh kim, thiên cửu thành chi; thiên ngũ sinh thổ, địa thập thành chi. Và áp dụng vào con người thì từ 2 khí âm dương ban đầu sẽ sinh thận đầu tiên, sau đó đến tâm, phế, can, tỳ. Con suy luận có lẽ do thận tàng tinh, mà tinh rất quan trọng nên mới được sinh ra đầu tiên? Nhưng vì chưa có kiến thức căn bản nên sau đó rất rối rắm, mong thầy khai thị. 

Trả lời: 1. Tôi chưa đọc cuốn này của Gs Phương nên chưa biết được ý nói đến điều gì. Tuy nhiên tất cả các quan điểm xưa này đều cho rằng: Tiên thiên hỏa khí tàng ẩn trong Thận Thủy của mệnh môn. Và tiên thiên thủy khí tàng ẩn trong Tâm Hỏa của bào lạc là đều sai hết cả. Việc này sau sẽ bàn đến.
2. Bạn suy như thế, cơ bản là đúng rồi. Có lẽ do gõ lầm ở chỗ là Can trước, Phế sau (không sao cả, mới đầu thì ai cũng lầm như thế thôi, dần rồi sẽ quen). Đó là suy theo thứ tự của số sinh thành mà bạn đã dẫn ở trên. Thận tàng tinh nên sinh ra đầu tiên là đúng rồi. Bởi khi ta ngồi thiền thì cũng phải tích tụ Tinh Chất đầu tiên nên mới có mùi trầm đấy thôi. Tuy nhiên tinh này sẽ tụ tại Bàng Quang chứ không phải Thận. Bàng Quang thuộc Thủy của Lục Phủ chứ không phải Thủy của Ngũ Tạng. Thế nên đó là Khí Hải, là huyệt Đan Điền chứ không phải Mệnh Môn được.
Do Tinh của Người ở Thận Thủy xuất ra mà hợp với Khí của Trời tích tụ nơi Bàng Quang (khí hải, biển khí), giao hòa mà kết Tinh hoa của Trầm hương được.
Vạn sự cũng có cùng một nguyên lý như thế không sai.

KÝ SỰ PHẠM HÙNG SƠN




- Hỗ trợ Dân tộc King -

Đăng nhận xét

0 Nhận xét