DNA HỒ TÔN!
Nhân vì bạn Đức Hiệp có hỏi về Nước Chiêm Thành còn có tên khác là Hồ Tôn thì phải? Tôi sẽ thiết kế cái nền móng đó và các bạn cùng chung tay xây dựng và tô điểm cho hoàn thiện chuỗi DNA của dòng Sử Thiêng này nhé.
Vậy chúng ta cùng về nguồn, “Khảo Sử”: Được xem như là sự gia cố vững chắc thêm hơn cho nền móng của học thuyết này tại góc độ quan sát của lịch sử ở tầng sâu hơn.
Qua trang này thì chúng ta cũng đã biết được là cái Chân Linh Bản Thể mà ta thường gọi là cái Linh Khí hoặc Chính Khí của Đại Vũ Trụ. Là Hồn Thiêng của núi sông, đi vào Tiểu Vũ Trụ, hóa Máu, tàng Thần và ngụ trong Tim. Vị Thần này thường khi ra vào và tế tự nơi Cung Nê Hoàn, thế nên ta mới nghe gọi là “Huyết Khí Dưỡng Não”. Điều này ngụ ý của Tạo Hóa có nghĩa là con Tim luôn thổn thức, kích hoạt tư duy, thắp lên ánh đuốc tri thức, soi rọi và thắp sáng toàn miền đêm đen của lịch sử.
Phàm, đã là phả hệ của giống nòi Thần Tiên. Cớ sao lại đến đỗi không nhận ra được cái lối quanh co, bện xoắn vào nhau như chuỗi DNA này vậy!? Thế nhưng, những linh cảm về sự di truyền của một giống nòi oai linh đã từng thất lạc đâu đó trong cội nguồn của dòng Sử Thiêng, luôn thổn thức trong tầng sâu thẳm của mỗi ý thức dân tộc Việt.
Thế cho nên, trên lối tìm về Động Hoa Vàng ngày ấy, có mô hình thiết kế chuỗi DNA đó như sau:
Trong giai đoạn cuối Nhà Hán đến đầu Nhà Đường. Người Hán nói chung đã phát hiện ra vùng mà họ gọi là Lâm Ấp hay Tượng Lâm đấy. Chính là dòng của giống Việt Thường mà bà Âu Cơ đã dẫn 50 con khi xưa đi mở cõi mà ra! Bởi dòng này có cội nguồn tại Hồ Phiên Dương, thế nên căn cứ vào đó mà Người Hán đã gọi thành tên Hồ Tôn! Và tên Nước Hồ Tôn với ám chỉ ý tại; Tôn từ chữ Tử - Tôn, là Con - Cháu. Hồ; có nghĩa là ý chỉ gốc ở Hồ Phiên Dương và Động Đình khi xưa mà ra cả thôi. Vậy Hồ Tôn có nghĩa đích thị là nước này thuộc dòng con cháu của người Thường Việt bên Hồ Phiên Dương.
Thế nên ta mới chứng kiến có sự kiện Nhà Đường lại âm mưu liên kết với Nước Phù Nam, phía sau lưng, hòng đánh úp Nước Hồ Tôn này để tuyệt diệt mọi tông tích đi rồi vậy. Thế nhưng Người Hán đâu có thể nào ngờ được rằng: Nước Phù Nam lại là do chính những người con trai theo Mẹ ngày đó đã hình thành từ Phạm Mạn vâng theo ý chỉ của Vua Phạm Hùng bên Nước Hồ Tôn mà ra. Vì sợi dây “Xích Thằng” (DNA) đó vốn có nguồn gốc từ hai chữ Phù Lưu sinh ra cả thôi!!!
Các bạn của thế hệ hôm nay ạ. Cổ ngữ Phù Lưu chính là tên của Dây Trầu và Cây Cau nói chung đấy các bạn ạ!!
Thật thú vị trong kinh ngạc đến sững sờ trước kịch bản của Hóa Công!!!
Sau khi lắng dư vị cảm xúc cùng những nhịp tim rung động linh cảm thiêng liêng của cội nguồn xuống. Chúng ta lại tiếp tục với chuỗi DNA đó như sau: Ta có thể xét thấy trong hồ sơ bổ sung cáo trạng những thực tại này từ nhóm khảo sát có tên gọi là Viễn Đông Bác Cổ có ghi: Nước Phù Nam còn có tên gọi khác khi đó là Nước Chí Tôn để phân ra với Nước Hồ Tôn nữa kia kìa!
Lại nguyên do cái tên Chí Tôn là bởi từ cách gọi của Ấn Độ trong thời Phật Thích Ca tại thế mà ra cả! Để dẫn đến nguồn này, ta phải vào link của Thiên Thư mới có được. Bởi “Sử Tại Thiên Thư” có chép và tôi điểm mạch phong thủy, mang ra bàn thảo cùng các bạn rằng;
Xưa nay chúng ta chỉ nghe nhắc qua loa đến hai dòng sông có xuất phát nguồn từ dãy Himalaya tại Ấn Độ thôi. Tất nhiên ai ai cũng biết đó chính là cái nóc nhà của thế giới rồi. Là cái khí núi làm gốc rễ căn nguyên cội nguồn của vũ trụ. Thế nên hai dòng sông thủy mạch là sông Ấn và sông Hằng được làm tiêu biểu nền tảng của đạo lý. Vấn đề là chúng ta đã không đủ xem xét chi tiết sự việc rồi dẫn đến lạc mất chân lý đi. Bởi vì xưa nay ta cứ cho rằng dòng thủy mạch của sông Hằng cùng khí núi Himalaya hun đúc nên Phật Giáo. Còn dòng sông Ấn thì lại sinh ra đạo Hindu. Cả hai dòng này đều chảy trên địa phận của Ấn Độ, thế là họ chung đúc lại mà gọi thành Ấn Độ Giáo làm quốc giáo đến tận hôm nay (Hindu). Đã mấy ai ngờ và xem xét được rằng; Cái nóc nhà chung của thế giới đó, còn che cho cả vùng thuộc về Pakistan, Apganistan nữa. Và dòng sông Ấn lại đổ ra Vịnh Oman. Thế nên nhất định vùng Trung Đông với Đạo Hồi Giáo hòa cùng Do Thái Giáo cũng phải được nhắc đến. Chúng ta đã bỏ sót qua điều này rồi vậy. Do chỉ xét giới hạn trong phạm vi biên của Ấn Độ.
Thế nhưng, chìm khuất trong trang sử kín của Thiên Thư. Đã bị lãng quên trong ký ức chung của nhân loại chúng ta là; Thuở Sáng Thế, Kinh Thánh còn mô tả trong Vườn Địa Đàng đó. Có đến những 4 dòng sông chảy ra toàn miền chứ không phải chỉ hai dòng như tôi vừa nêu ở các dòng trên. Vậy dòng thứ 3 chảy ra từ dãy Himalaya được xem xét đến chính là dòng sông Dương Tử! Thuộc lãnh địa của Nước Xích Quỷ, trước thời Thích Ca tại thế đấy các bạn ạ! Tất nhiên Đạo Thần Tiên vốn là của giống nòi Tiên Rồng làm cội rễ nền tảng được xem xét. Đối với những quan điểm mù lòa ý thức hệ nòi giống và u mê về đạo lý thì biết sao cho nổi rằng khi Phật tại thế thì tương đương cùng giai đoạn cuối thời Hùng Vương bên nước Văn Lang rồi vậy. Bên Trung Quốc là thời Xuân Thu, thuộc về Đông Chu. Và thủy mạch của dòng sông thứ tư lại tiềm ẩn giữa dòng sông Hằng và Dương Tử chính là dòng Cửu Long (Mê Kông). Điều này Tạo Hóa mô phỏng giống như chiều Thời Gian tiềm ẩn trong 3 chiều Không Gian vậy! Tất nhiên, điều này không qua được Huệ Nhãn của Phật Thích Ca trong đương thời khi đấy cho được bao giờ cả.
Lại còn có một thực tại tiềm ẩn giữa các dòng sử trong giai đoạn này là; Còn có một nhóm người Việt Thường, di loạn từ cuộc chiến Nhà Thương với Nước Xích Quỹ, tản cư sang Ấn Độ theo hướng Mianma! Và Phật Thích Ca biết rất rõ về dòng giống Thần Tiên này trong giai đoạn khi đó đang lưu vong tại Ấn Độ. Và ta thấy cái cổ ngữ của Nhà Phật nhắc đến những cái tên nước như: Thiên Trúc, Phù Đồ, Phạm Thiên v.v… nơi cuối dòng Cửu Long bao gồm là Hồ Tôn và Chí Tôn (Chiêm Thành và Phù Nam) rồi vậy. Thế nên dấu ấn của Kiều Trần Như và Đề Bà Đạt Đa trong toàn vùng khu vực này là không phải ngạc nhiên hay bàn cãi nữa. Vậy câu hỏi mà tôi đặt ra cho các bạn là vị Thần Shilva của khu vực này tôn thờ. Nếu không phải là cốt tưởng nhớ về hình tượng của Chiến Thần Xi Vưu tiềm ẩn trong đó thì có còn là vị thần nào cho được nữa đây? Ta phải biết Kiều Trần Như tuy đã theo Phật Thích Ca, thế nhưng tư tưởng cội rễ của ông vẫn là Kỳ Na Giáo. Tất cả những văn hóa tín ngưỡng trên toàn miền DNA này, đều đã chỉ rõ điều đó.
Ta có thể cũng cố hồ sơ dày hơn cho sự kiện này từ các tư liệu của Viễn Đông Bác Cổ còn đầy ra cả đấy. Điển hình như việc các học giả có tranh cãi đến thế nào đi chăng nữa. Họ vẫn cứ công nhận về hai tộc của Họ Cau và Họ Dừa tại khu vực này là vốn có huyết thống từ xưa với nhau vậy. Bởi tại:
Chuỗi DNA này có gốc tại cây Cau và Trầu từ Nước Văn Lang mà ra cả thôi! Là Phù Lưu. Từ nguyên này dẫn ra Phù Nam, Phù Đồ, Phù Tang v.v… Thế nên toàn vùng địa phương này vẫn cứ có tục lệ ăn Trầu Cau mà thành văn hóa tưởng nhớ cội nguồn một cách vô thức mà không cách gì thoát ra khỏi sự ràng buộc đó cho được cả!! Tất nhiên, chỉ có dòng chính thống mới biết và dụng Trầu Cau cho việc kết duyên mà thôi nhé. Còn lại là chỉ “ăn theo” cho “có lệ” vậy thôi.
Tôi lại nhiều chuyện mà tán thêm rằng: Không phải ngẫu nhiên mà thiên hạ xưa nay cứ truyền tai nhau về sự việc có một “Tiên Lão” cứ ngồi dưới bóng Trăng, phía bên ngoài Cung Quảng Hàn. Lựa mãi những sợi Chỉ đỏ thắm (Xích Thằng, Phù Lưu) mà bện xoắn, se duyên, tạo thành chuỗi DNA bao giờ cả!!! Là dòng giống Thần Tiên mà. Thế nên chỉ giống nòi này mới có thể hiểu được chiếc áo của Tiên Huyền Nữ mặc trong Cung Hàn là Thiên Y với Vũ Điệu Nghê Thường được. Và di chỉ ấy, đã được phản ảnh với tên gọi “Thiên Y A Na” của Bà Chúa Xứ Nước Hồ Tôn này vậy! Đích thị là Bà Âu Cơ, thuộc dòng Thường Việt, vốn là dòng được truyền di ấn từ Tiên Huyền Nữ trong nhóm Bách Việt mà ra tỏng đi rồi còn gì. Vì chữ A Na còn có nghĩa là Nữ, là Âm tính. Và Thiên Y lại chính là chiếc áo bằng lông chim, vốn là biểu tượng của Tiên Huyền Nữ khi xưa truyền lại cho đời sau làm bằng mà tìm về Tiên Tổ!
Tôi đã quyết xăn tay áo, vén mây mù che phủ ngàn năm để cho tỏ mặt Chị Hằng cùng thế hệ hôm nay như các dòng ở trên. Tất nhiên toàn vùng là chế độ Mẫu Hệ. Thiên Thư vẫn còn nhắc sờ sờ trước mắt bao kẻ tục đòi đến tận hôm nay mà có thấy được đâu những giá trị như: Các địa danh như ĐắkLắc, ĐăkNông, ĐăkMin còn có nghĩa là: Đắk có nghĩa là Hồ! Vậy điều này cũng đồng nghĩa là Hồ Lắc, Hồ Nông, Hồ Min, vân vân nữa!! Là gốc từ Hồ Phiên Dương với dòng Thường Việt, đến Nước Hồ Tôn của Bà Âu Cơ, để rồi hiện nay vẫn tồn tại và sống mãi cùng núi sông của Việt Nam vậy. Loài người không cách gì có thể xóa hay chối bỏ những giá trị thực tại tiềm ẩn của mô hình vũ trụ tự nhiên đó được bao giờ. Mỗi khi được hiển lộ, thế tục chỉ có thể tròn mắt kinh ngạc chứ không có thể hiểu thấu cho nổi được những quy luật của tự nhiên mà ta quen gọi là thiên cơ đó. Thường thì người trí sững sờ, rồi chìm lắng sâu trong mặc tưởng, trầm tư... Kẻ ngu lại tiếp tục cãi cố, nông nổi một cách ấu trĩ và mãi ngụp lặn trong biển tạp tri kiến, tìm cứu cánh trong cơn chết đuối tư duy…
Lại nhắc chừng thêm cho mà xem xét lại cái tích Bà Chúa Ngọc đã biến từ Thiên Y A Na là bởi quan điểm có tàng âm ý từ con cháu Nhà Nguyễn về sau. Không khéo lại gây lạc xa hơn nữa cho nguyên bản gốc mà Hồn Thiêng, Anh Linh Dân Tộc ngàn đời Tạc Bia Trời trong đó cho mai sau đấy. Đó là sự việc gốc Trầm Kỳ trôi ra Biển Bắc. Vậy Thái Tử Bắc Hải ở đây không có nghĩa là Trung Quốc cho được. Mà là xét theo địa phận của Chiên Thành thì Bắc Hải ở đây có nghĩa là Nước Văn Lang so với Chiêm Thành rồi vậy. Không khéo thì trước tòa công luận của tương lai phải chịu án đào thải ra khỏi ý thức hệ dân tộc cùng giống nòi Thần Tiên, mà có nên chớ như thế. Thế nên ta phải đủ tri thức để hiểu rằng: Dòng thủy mạch cần phải quan sát chính là dòng Cửu Long chứ không hề là bất kỳ dòng nào cho được nữa. Xét riêng về địa phận của Khánh Hòa, tôi có chỉ rõ đó chính là địa phận của nước Chiêm Thành và Phù Nam khi xưa. Ranh giới là tại Cổng Trời, là Đèo Phụng Hoàng giáp với Đắklắk hiện nay. Vậy thì đó là sự chia ly và ngóng chờ nhóm 20 con dòng Cha đi mở cõi là Phù Nam chứ không được lầm lẫn với sự ngóng chờ, chia ly của Lạc Long và Âu Cơ trước đó cho được đâu nhé. Đặc biệt khu vực của nước Chiêm Thành này lại có một dòng sông huyền thoại chảy ngược bất hủ! Đó chính là dòng sông Đắk Bla, có xuất phát nguồn tại núi Ngọc Linh thuộc Kon Tum, tựa hồ như một con “ngựa chứng” vậy! Thế nhưng khi ta dò mạch thì sự ngược đó lại hóa ra xuôi. Bằng tưởng xuôi theo quan điểm của thế nhân thì lại thành ngược cùng ý của Tạo Hóa!! Vì dòng sông chảy ngược này lại tìm mọi cách vượt qua dãy Trường Sơn mà đổ hòa vào đúng với dòng Cửu Long!!! Đó chính là Địa Lý Phong Thủy Đại Cuộc. Không thể cứ đứng tưởng tượng linh tinh theo cái biết thiển cận rồi suy diễn Bảo Giang Môn một cách khôi hài nữa. Lý giải không nổi lại đổ tại Thiên Cơ.
Từ đây, suy ra một câu hỏi và giả thuyết được xây dựng dựa trên những mô hình của tự nhiên, được thiết kế từ Thợ Tạo đó như sau:
Nếu giả định là ngày đó Phật Thích Ca đang truy tìm một thực tại đạo lý tại giống nòi Thần Tiên này thì sao? Ta lại phải chọn giá trị xác xuất giữa một và hai khái niệm Đúng và Sai thôi nhé. Nếu ta chọn Sai, thì điều này phù hợp với xưa nay rồi. Và đạo lý cuối cùng vẫn mãi tiềm ẩn. Thế nhân chúng ta vẫn cứ mãi khổ đau suốt 2.500 năm qua ngày một chìm đắm sâu hơn nữa trong hỗn loạn.
Bằng như ta chọn Đúng? Vậy Phật Thích Ca mong gì ở những kẻ gốc tại dòng máu Thần Tiên này còn lạc mất cội nguồn tổ tiên và dững dưng chối bỏ giống nòi chính mình như thế. Mong gì họ làm sáng tỏ những oan khốc từ đạo Phật (nếu có) cho được nữa? Lại Chúa nào mà bảo ta phải bỏ thờ lạy Tổ Tiên, Ông Bà đi mới được cơ chứ?! Nếu ta bỏ như thế, Chúa có trông cậy gì kẻ đó thờ mình ở tương lai về sau cho được đây? Không hề có những điều phi lý như thế cho được. Bằng như trong Kinh Thánh là có. Sao ta không đủ đức tính công bình mà Chúa đã trông cậy ở loài người mà suy rằng: Đó chính là một thử thách mà Chúa đã đặt ra khiến con cái loài người không đủ để vượt qua nổi được. Tất nhiên ai vượt qua, kẻ đó xứng đáng thắp lên ngọn đuốc của sự sáng, soi lối bước vào Thiên Đàng rồi vậy. Lời Chúa trong Cựu Ước: “Nếu ngươi phán xét bất cứ một điều gì. Ngươi hãy đeo trước ngực bảng Công Bình và Sự Thật. Ngươi được quyền xét luôn cả Chúa của các Ngươi nữa”!!! “Ôi! ta biết tìm ở đâu cho ra một kẻ công bình để phân xử cho ta đây?”.!!!
Vậy, nếu muốn thờ Chúa hay Phật. Trước hết thì ta phải biết thờ lạy chính Tổ Tiên, Ông Bà của ta trước đã. Đó chính là Đạo Lý. Thiên hạ cứ mãi lầm lạc trong mê muội đến bao giờ nữa đây? Càng lên tiếng bênh vực một cách mê muội trong Phật giáo, mà không biết một tí gì và dững dưng về chính cội nguồn của bản thân mình. Kẻ đó chính là một điển hình cho sự đào thải của quy luật tự nhiên từ Tạo Hóa hôm nay. Tôi lên án và khẳng định thế. Vậy ai muốn lên tiếng bảo vệ Phật. hoặc Chúa. Trước hết hãy bảo vệ chính Tổ Tiên, cội nguồn của Giống Nòi Thần Tiên này đã. Sau rồi hẵng nói đến chuyện Thuyết Pháp có thành Đạo Lý được hay không. Các bạn thấy đấy; Đầy rẫy oan khốc cả. Kẻ Mù mà cứ lớn tiếng nói chuyện đường dài với các nẻo Thiên Lý diệu vợi Sơn Khê!!! Làm gì có chuyện ra Biển Cả cho được. Sở dĩ Phật có dụ ngôn về Con Rùa Mù tìm bọng cây mục để ra biển là bởi: Nó vốn mang Kinh Dịch là Phù Đồ trên lưng đấy.
Xã hội hôm nay có Hằng Hà Sa Số các “Ông Thầy, Bà Bói” đang ra sức “bói ra ma…”, gây nát loạn cả Kinh Dịch mà còn chưa có thể với tới thực tại Chân Lý. Thường thì các Thầy Bói phải đắc sở Mù nữa mới có thể phát huy được đúng Sở Thặng Thiên Ý. Có đâu phần cho những kẻ Thừa, Sở Hữu Dư cái Mù thì lấy đâu tri kiến được nữa mà “Nói Pháp và Cãi Pháp” cứ ra rả như thế?! Chỉ tổ được nước gây rối loạn trật tự xã hội thêm thôi. Nếu các bạn muốn dụng Dịch, hãy cứ “Chiêm, Gẫm” những Hiện Tượng mà tôi đang nói xem. Đó chính là sự Kiến Ngộ chỗ Đắc Sở Dụng của Kinh Dịch rồi vậy.
Bởi người Việt chúng ta chính là cái gen DNA từ giống nòi Thần Tiên kia mà. Một dân tộc đang nắm giữ Mật Mã Di Truyền của Tạo Hóa Ký Gửi từ ngày Người gây hình vũ trụ.
Hãy tỉnh thức cho kịp kỳ. Tôi đang ra sức lay tỉnh ý thức dân tộc Việt chúng ta hôm nay đấy các bạn ạ. Tất nhiên là tôi tự biết tìm cách tránh lay chuyển những dạng Bất Thối Chuyển hiện nay. Cứ để cho quy luật của tự nhiên thực thi việc Chuyển Thối họ đi thôi vậy.
Bạn đọc tự do chia sẻ.
Tác giả: Phạm Hùng Sơn (Ký sự phía bên kia không gian chiều thứ tư)
Trả lời câu hỏi bạn đọc:
Trả lời câu hỏi bạn đọc:
Hỏi: Chiến thần Shiva/chiến thần Xi-Vưu... vậy mà có ai nghĩ ra.
Chúng ta đúng là những kẻ "mù bẩm sinh" mà ! Chỉ còn biết theo ngọn lửa của trái tim Thầy mà bước ra ánh sáng thôi
Quả là như vậy. Trích từ bài "Dò nguồn" của Thầy :
"Tên Bách Việt sở dĩ được đặt cho con cháu là; Gốc dựa theo tên gọi của một chiến cụ của Thần Xi Vưu để khẳng định thuộc giống nòi của Thần Chiến Tranh, là chiếc búa! Bởi theo tiếng gọi thời điểm đó thì "búa, rìu" cũng có nghĩa là "việt hay diệc" mà ra vậy (búa của thần sấm, Thần Thor). Từ cớ đó, cho nên về sau này; Hễ cứ mỗi khi có vị quân sư hoặc tướng lĩnh nào đó, muốn đăng đàn bái tướng. Nhất định đều phải có nghi lễ cấp "búa việt" và phát "cờ mao" để mà điều binh khiển tướng. Bởi "cờ mao" cũng lại là một biểu tượng khác của Tiên Huyền Nữ."
Vì sao có sự khác biệt này, giữa chiến cụ của thần Shiva và thần Xi Vưu thì phải chờ Thầy giải đáp ạ.
Trả lời: Do ảnh hưởng từ tư tưởng, quan điểm và văn hóa lẫn ngôn ngữ của từng vùng địa phương mà mô tả biến hóa ra muôn hình vạn trạng như thế. Điều cơ bàn là ta nắm được nguyên nhận cội rễ của sự việc. Sau đó, cho dù có biến thành tro thì ta vẫn cứ nắm bắt được. Ví dụ như:
Dân tộc Maya vẫn cứ nói rằng; Khi xưa, Vị Thần Chiến Tranh có đi ngang qua và dạy dân tộc họ những khả năng như thế. Và năm 2012 là vị Thần này quay trở lại chứ không phải là tận thế như thế giới lúc đó đồn đoán sai lạc đi!
Và Phật, Tiên thì gọi là Thiên Bồng Nguyên Soái. Chúa thì gọi là Tổng Lạnh Thiên Thần vậy.
Bằng như muốn cụ thể nữa. Tôi Nhất định phải xem xét tường tận văn hóa tư tưởng của Ấn Độ nói chung thì mới có thể thảo luận cụ thể cùng bạn được.
Hỏi: Đạo Phật có nỗi niềm gì oan khúc , xin thầy khai thị cho con.
Trả lời: Nếu như thực tại Lịch Sử cũng như giống nòi Thần Tiên của người Việt chúng ta có bao nhiêu oan khốc, chân lý bị vùi lấp. Cũng có nghĩa thực tại chân lý của Đạo Phật đều phản ảnh sự thật, oan khốc, sai trái, bị che mờ bấy nhiêu. Mô hình thực tại vũ trụ tự nhiên tiềm ẩn đều mô phỏng qua tổng các quỹ đạo là đều nhất quán.
Tôi hoàn toàn có đầy đủ tri thức để chỉ rõ. Thế nhưng xã hội Việt Nam hiện tại là tràn ngập những rối loạn mê lầm từ góc độ quan sát của Phật Giáo. Rất nguy hiểm. Tôi chỉ có thể tóm dẫn lại, một ví dụ gợi ý:
“Trời khô hạn. Muôn loài đang tụ tập trong một cái vũng nước cạn dần, cùng sinh sống và chờ chết khô từng ngày. Có một Con Rùa, “Bói” được phía bên kia cánh đồng, có một đầm nước rộng mênh mông. Rùa bèn tìm, bàn riêng và kín với hai anh Cò rằng: Nếu hai anh chở tôi đi, tôi sẽ chỉ cho nơi đó. Mình sẽ thoát, bằng như ở đây một, hai ngày nữa là chết cạn hết toàn bộ rồi. Hai anh Cò hỏi chở bằng cách nào? Rùa nói: Hai anh ngậm một cái que ở mỗi đầu. Tôi ngậm ở chính giữa. Thế là hai anh bay lên và tha tôi theo. Hai anh Cò phát hoảng; Không, không. Như thế là nguy lắm, anh mở miệng ra là chết ngay (rớt xuống). Rùa nói tôi dại gì mà mở miệng ra như thế, các anh cứ yên tâm. Hai anh Cò không dám, thế nhưng tình thế cách bách, nếu ở lại cũng chết. Và rồi:
Trên dọc cuộc di tản tìm đến miền đất hứa đó. Bay đến đâu, ôi thôi cơ man nào là bọn Ếch, Cóc, Nhái, Ểnh Ương… Ùa kéo nhau ra kháo, tán ầm ỷ cả lên. Chúng vỗ tay reo hò khoái chí, gọi thêm nữa: Anh em ơi. Ra đây mà xem nè. Có hai thằng Cò, ngậm một cái que, tha một “cục phân” lủng lẳng theo kia kìa!
Rùa bực lắm, nghĩ rằng: Thông minh, quán suốt tương lai mọi sự như ta đây. Đang tìm cách thoát khỏi ngày tận diệt, ở lại là chết cả đám với nhau còn chưa biết thân. Lại còn cười và gọi ta là cục phân nữa chứ. Rõ là một đám ngu. Nếu không phải ngậm cái que này, ta ắt mắng cho một trận mà tỉnh ngộ.
Thế nhưng; Đi đến đâu, bọn Ếch, Nhái cũng cứ kéo nhau ra ngày một đông hơn và cứ thi nhau ôm bụng mà cười nắc nẻ, om sòm hết cả như thế. Rùa chịu không thấu nữa. Định bụng mắng cho chỉ một tiếng thôi. Thế nhưng, khi Rùa vừa mở miệng ra, chưa kịp thốt lên tiếng nào thì đã phải rơi xuống chết thảm mất rồi.
Bạn có tìm thêm một con Cò nữa diễn tích ấy, tôi cũng không muốn lãnh vai con Rùa đâu. Nguy hiểm lắm lắm! Tôi đang tính lối khác…
Tuy nhiên. Tôi chỉ có thể bàn tiếp, một khi đã qua 49 ngày theo đúng dấu chân của Phật đã từng đi qua mà thôi.
Hỏi: Với cái não ô nhiễm này khó mà nói ra rành mạch cảm xúc, thật khó bàn, nhưng kẻ ngu này mù mờ và muốn lóng cho sạch cho trong cái gọi là tâm hồn thiêng liêng để thờ và phụng giống nòi.
Trả lời: Tôi không hiểu ý của bạn như thế nào?! Vì nó cứ mờ mờ làm sao ấy. Tôi đang rất cố gắng dùng Ma Trận để làm sáng tỏ trước tri thức của khoa học bằng toán học rồi còn gì. Mong bạn chỉ hiểu mỗi “một tí” chỗ này mà cảm thông cho tôi thôi. Vì tri thức hiện nay đang bị đánh đồng bạn ạ. Thế thường, cho dù có đuối nước, vẫn cứ cố lấy hơi trả giá một tiếng, rồi thà ôm vốn riêng mà chịu chết ngộp trước biển cả tri thức chung.
Dường như lập được Ma Trận là có bắt được Ma đấy bạn ạ. Nó phải hiện hình hết thôi.
Hỏi: kính thưa tiền bối. Tiểu bối thấy có ma men. Ma túy. Ma trận... Vậy chiều kích của những ma này thể hiện qua cả bước sóng ngang dọc được đúng không ạ. Mã hóa ý ạ? Đội ơn tiền bối chỉ giáo thêm ạ! Tiền bối từng nói các dấu sắc (kim) huyền (mộc) hỏi( thủy)̃ ngã (hỏa) nặng( thổ ). Vậy tiểu bối suy ma + ngã = mã có lạc ở đâu không ạ. Phải chăng khi thuần ngựa là loại bỏ ma tính trong nó ạ?
Trả lời: Đây là phép liên tưởng. Bạn cứ suy như thế, dần sẽ quen thôi. Nếu ta suy mà thấy hợp logic thì mới được. Sau đó lại quy chiếu ở góc độ khác, quy nạp dần lên. Càng nhiều, càng có giá trị kết luận chính xác mà không cần phải hỏi ai cả. Bằng như suy thấy không ổn là sai rồi vậy.
Đó chính là hai nền tảng cơ bản của hai học thuyết hiện đại.
1. Tổng các lịch sử từ Thuyết Lượng Tử qua Nguyên Lý Tổng Các Quỹ Đạo.
2. Người quan sát ở vào mọi góc quan sát trong không gian đối với vật bị quan sát của Thuyết Tương Đối.
Hỏi: Chắc không phải đào thải, mà kiểu như lỡ chuyến đò thì phải đi chuyến sau, chắc đợi chừng 2000 năm là có, phải không Thầy.
Trả lời: Phải rồi. Lỡ chuyến đò được xem như kẻ lỡ thời, lỡ vận vậy. Thế nhưng cũng giống như mô hình của vũ trụ đang phản ảnh là: Khi các thiên thể phát triển trong mô hình tổng thể của vũ trụ. Vượt càng xa thì tốc độ ngày càng lớn hơn. Các thiên thể sau, khó lòng bắt kịp nhịp vận hành đấy.
Lại còn phải xét đến một yếu tố trong Thánh Kinh nữa rằng:
Nếu Thiên Đường là vĩnh viễn không còn nước mắt. Vậy Địa Ngục tất phải mãi mãi khóc than vậy.
Bởi đây là cuộc cuối để xóa đi và lập lại đời mới. Không hề là chu kỳ kết thúc để tiếp tục phát triển. Ta nên lưu ý điều này một cách rất cẩn trọng đối với sự hiểu biết còn đầy khiếm khuyết của chúng ta, bao gồm cả tôi.
Hỏi: Gần đây, con có suy nghĩ về chữ ĐÀO THẢI như vầy không biết đúng không .... Nếu chúng ta cần thanh lọc cơ thể, đào thải những tế bào xấu, nâng cấp những tế bào còn lại thành tốt để tiến hoá (thăng thiên - ascension) thì vũ trụ cũng vậy.
Suy ra, trái đất (1 bộ phận của vũ trụ) đang chuẩn bị cho quá trình "thanh lọc" này, những đợt sóng năng lượng tới dồn dập khiến cho tần số rung động đang tăng cao, những tế bào của vũ trụ (tức con người) mà bệnh/kém, tần số thấp, không thích nghi, chuyển đổi được sẽ bị đào thải.
Suy ra, cần phải rốt ráo thực hiện thiền "thanh lọc" 49 ngày để mỗi người (tế bào vũ trụ) tự thanh lọc và nâng cấp mình lên, để không bị đào thải trong đợt thanh lọc chung của vũ trụ trên trái đất.
Tóm lại, ý con là cần phải tự thanh lọc và nâng cấp mình trước khi bị vũ trụ thanh lọc (và ngày đó đang tới gần).
Trả lời: Phải! Chúng ta không còn cưỡi ngựa xem hoa “tà tà” được nữa rồi. Một “tà” thôi đã hỏng, đàng này có những hai tà (tà tà) thì nguy rồi! Nhà Phật bảo khi đạo đến, ta có muốn tu cũng không kịp nữa (do những nghiệp lực trì kéo), vì những hạt giống mà ta đã trót gieo trong vô minh níu kéo, khó mà bứt ra cho được. Nhà Chúa thì nói; Phải xúc rửa bình mới mà đựng rượu mới. Bình cũ không đựng được, vì nó sẽ bị toác bình.
Nhưng điều quan trọng là dù nhanh hay chậm. Ta còn phải đặt đúng theo dấu chân mà Chúa và Phật từng in dấu trong lối Thiền nữa. Chưa nói lạc dấu là nguy, mà là còn không biết dấu chân của cả hai Đấng này ra sao nữa. Làm gì có chuyện cứ đi bừa là đúng cho được. Bạn cứ tạm hình dung như hệ thống số vận hành trong một Ma Trận cấp 7x7=49 vậy. Mỗi một đơn vị số ắt phải được đặt đúng vị trí của nó mới được. Chỉ cần sai vị trí là không hề có kết quả (đáp số đúng) bao giờ.
Vậy ta có thể khai tử câu “tu sao cũng đắc” được rồi nhé. Điều này cũng đồng nghĩa với việc Thiền sao cũng được. Vậy, các vị Thiền sư xưa nay, nên quán xét lại… Những lối Thiền mà mình đã từng, đang và vẫn đi qua lối ấy xưa nay xem sao…
- Hỗ trợ Dân tộc King -
0 Nhận xét
⛔️ Vui lòng để lại phản hồi nếu file sách bị lỗi, hoặc bình luận tên sách quý anh chị cần tìm. Dân tộc KING sẽ khắc phục file lỗi và cố gắng tìm sách giúp quý anh chị. Chân thành cảm ơn!
🙏🙏🙏