DÒNG TRONG HAY BẾN ĐỤC NÀO CHỜ…
Sang sông ư?
Thế nhưng phương tiện chỉ là chiếc xuồng mong manh, hầu vượt bến đục nơi không gian chiều thứ tư vẫn mãi chỉ là hoài vọng cho một ấp ủ thiết kế…
Thế nhân chúng ta có một thói quen chết người là luôn có xu hướng lạc mất lập trường trong mọi tiến trình vận hành, một khi có sự tác động xảy ra từ hoàn cảnh. Vậy tôi không ngại “nhai lại” đề tài một lần cuối, cùng các bạn nhé. Chúng ta cùng “xuống dòng”:
Thế nên; Chúng ta đã quên mất dòng sử dân tộc Việt đã từng bối rối lạc dòng nơi giai đoạn phải chảy qua thời điểm thác ghềnh 1945 trên trang này mất rồi! Nơi mà chí khí dân tộc Việt đang dâng ngút trời, hòa cùng muôn dòng chảy trên toàn miền thế giới khi đó. Bởi phải chảy ngầm qua sa mạc khoa học, khiến chúng ta đã đánh rơi miền quá khứ địa phương đầy màu mỡ mà đã khai thác được trên suốt cánh đồng tri thức lịch sử Thần Tiên làm hạt giống. Các bạn không bao giờ được phép quên rằng; Tiềm ẩn phía dưới sa mạc khoa học đó, có nguồn mạch dòng sử dân tộc Thần Tiên đang âm ỉ, chực chờ gieo giống anh linh của dân tộc, nảy mầm bất kỳ lúc nào.
Thế mà…, đáng trách thay. Lại đang xảy ra những mầm lây lan cỏ dại tư tưởng lạc dòng phát triển… Hốt nhớ…, gợi dòng Kinh Thánh có đoạn; Khi ta bận việc, có lắm kẻ dại, đã lén gieo giống cỏ hoang tư tưởng vào ruộng lúa đi mất…!? E vào nhổ đi, thì sẽ dẫm lên lúa tốt chăng? Vậy chờ khi mùa gặt đến, sẽ gom lại mà đốt trong lửa đời đời sau vậy. Sau lời cảnh tỉnh như thế, chúng ta lại tiếp tục quán sát và kiểm điểm tư duy và dạo lại cuộc du hành gián đoạn trên miền lịch sử dân tộc Việt các bạn nhé.
Cùng xem xét giới hạn trong 5 góc độ quan sát từ miền địa phương của tôn giáo thôi. Chúng ta chưa đủ bàn đến góc độ của Ấn Độ Giáo và Hồi Giáo kia mà. Điều này giống như trong bàn tay, chúng ta mới sử dụng có 3 ngón thôi, chưa thể nắm bắt được gì trọn vẹn cả. Mới chỉ có thể gọi là “nhón” thử Đạo mà thôi nhé!
Các bạn cũng đã thấy rất rõ, khi bàn đến Nhà Phật là cơ man nào những dạng tư tưởng luân hồi, lén lút chụp mũ như ngây như dại nơi vùng biên của trang Ký Sự này một cách “không thể nào hiểu nổi” cho được. Các bạn có thể thay từ nào cho khái niệm “bất thối chuyển”, đối với quan điểm “phật tử chúng” tại riêng Việt Nam hiện nay được không? Ta cứ tạm suy như thế này nhé: Nhà Phật đang còn vô vàn những oan khốc phủ lấp muôn đời nay, chưa một ngày được tháo gỡ chân lý đạo ra trước ánh sáng thực tại. Mong gì đến những kẻ lạc mất cội nguồn dân tộc với bao nỗi oan khiên của giống nòi Thần Tiên. Đã dửng dưng như thế, lại còn cứ ngây dại mà “nói pháp” ra rã như Vẹt mãi ru…, ngàn năm…?!
Trên Trang Ký Sự này đã “hàng trăm” bài với mọi góc độ quan sát rồi. Nào có phải một - hai đâu, mà vội hoặc thảng lầm tri kiến. Muốn nói gì gì đến Chúa, Phật, Trời, Đất, Thiên Cơ, hoặc muốn thêm gì, vân vân đi nữa. Trước hết, ta phải nói đến thực tại chính bản thân cội nguồn của tổ tiên của chúng ta đi đã. Những kẻ trôi lạc tri kiến, ăn mày quan điểm xứ người, mồ côi tư tưởng dân tộc, mãi thảm nhiên một cách đầy bất hạnh đến thế sao? Mô hình đã chỉ rõ…; Đã 2.500 năm qua rồi, vậy các tư duy mù lòa đó cứ tiếp tục luân hồi quan điểm thêm 2.400 năm sau nữa cho trọn một cuộc 4.900 năm đi nhé. Ta nhất thiết rẽ dòng tư tưởng cùng tìm về với cội nguồn dân tộc Thần Tiên ngay thôi.
Mà xem chừng như lay không tỉnh được nữa rồi. Mặc cho những quan điểm tận nơi cuối dòng luân hồi mai một. Chúng ta chỉ nên xác kiến thực tại giá trị khái niệm như lai mà vận hành sự luân vãng cho các thế hệ một mai thôi vậy.
Rũ chấp;
Lại vẫn phải thêm dấu ngoặc đơn cho những ai không là Phật tử và kiêm những ai là Phật tử, đã xả chấp vì thực tại chân lý. Tích xưa, nhắc lại: Một trong 7 giấc mộng của Anan, có một giấc mà Phật Thích Ca nói về hiện tượng các phật tử phải đi dưới hầm tối và người ngoài đạo đi qua trên cầu (tôi không muốn ghi là trên đầu) !!!
Bẵng đi… Sau khi Anan hoàn thành sứ mệnh, ông bơi xuồng một mình ra giữa dòng Sông Hằng và…, hóa kiếp cho riêng mình ở đấy. Mà điều này, chỉ Trời biết, Đất biết, Phật Thích Ca biết và tất nhiên Anan cũng đồng biết. Kể từ sự kiện “ giữa dòng” đêm đấy, đã có kẻ “trần ai” nào thảng một trong muôn năm qua. Bất chợt hốt “cuồng duy” trong một vài giây tự duy tư, để suy rằng Anan mất đi vẫn nguyện mà “đội đạo” tựa hồ “đội đỉnh tu di” đến muôn kiếp sau nữa hay không? Vì thiên tượng đó, chính là ngày 7 tháng 7 hằng muôn năm qua. Hiện thân của Anan chính là Loài Quạ, nguyện đội đá bắc cầu, mong cho đôi Thần Tiên gặp gỡ giữa đêm gió mưa hoang lạnh! Anan tự nguyện đội đá, “trọc đầu” để mong nối đạo Thần Tiên bị vùi lấp đấy các bạn ạ. Vậy thì các chúng phật tử trọc đầu trong giấc mơ thứ 3, Phật có mặc định điều gì về đạo cho thế nhân chúng ta từ muôn đời qua hay không?
Bởi cái vốn tri thức làm hạt giống nơi góc quan điểm này của chúng ta không đủ có. Thế nên lấy gì để gieo duyên này mà đắc ngộ nẻo thực tại đạo tiềm ẩn trong đó cho được. Mà, triết lý Nhà Phật, vốn lại là triết lý của “cái không”. Thiên hạ càng giảng, là lại cố giảng về “cái có”, mới khiến nên thoát đỉnh khôi hài đi.
Lại nữa, chuyện Quạ đội đá trong đêm mùng 7 tháng 7 hàng năm cũng là như có như không vậy. Vậy vào ngày mùng 7 tháng 7 sắp đến này. Các bạn thử thức đêm, lắng nghe tiếng Quạ gọi đêm xem sao nhé. Sáng ngày, chắc chắn là Quạ trọc hết cả đầu đấy các bạn ạ! (Sẽ có lúc, tôi bàn cùng các bạn về…, trang Kinh cuối dính trên đá, Tạo Hóa đã ghi điều gì!!! Dĩ nhiên yêu cầu đòi hỏi để bàn đến, các bạn phải thay đổi những tạp tri kiến mới có thể cùng bàn đến thực tại này cho được).
Mà việc làm ấy, cốt là để bắc cầu sang sông mà thôi nhé. Anan đứng ở Sông Hằng, bắc một nhịp cầu, nguyện nối Sông Ngân và Sông Nại đấy. Không riêng chỉ đôi bờ Sông Ngân đâu các bạn ạ. Nếu điều khải định này, Phật không tìm về một thực tại chân lý đạo bị phủ lấp từ Đạo Thần Tiên của dân tộc Việt thì có còn là gì nữa hay không?
Các bạn nghĩ sao, khi chúng ta chỉ đang muốn chung tay thiết kế chỉ mỗi chiếc xuồng sang sông trên trang ký sự này mà chưa thành? Hiện tại, có vị sư nào nguyện đội đá làm cầu cho thế nhân bước qua bến đạo hay không? Hoặc chúng sinh chỉ quen đội lễ vật đến dâng cho các vị!
Vậy từ đây suy ra: Trong quá khứ các giai đoạn lịch sử mà mỗi khi nhân loại chúng ta nhất định phải vượt ngưỡng Trời hẹn. Mô hình tự nhiên đã mô phỏng cũng như phản ảnh bao gồm chiếc Tàu Noah của Chúa, chiếc Thuyền Bát Nhã của Phật. Và hiện nay là Con Tàu Vật Lý của nền khoa học trước biển cả của kỷ nguyên mới.
Chúng ta chỉ có mỗi chiếc xuồng thôi mà cứ mãi lao đao quan điểm, phác nguệch nét, dây mực nhòe cả trang bản thảo. Trong khi con Thuyền Bát Nhã vốn lại là một con thuyền không đáy. Xuống làm sao cho được, đối với thế nhân chúng ta vốn mang đầy tạp tri kiến và quan điểm như hôm nay? Bối cảnh con tàu khoa học thì đang chìm đắm dần ở bên ven bờ tương lai của miền đại hải. Ta nhất thiết phải gia cố và kiện toàn lại, sau mới có thể vượt biển cả của kỷ nguyên mới cho được. Ngao ngán thay, dòng sông muộn, đang không ngừng dâng trào tạp tri kiến, luôn chắn ngang lối về nguồn. Khiến nên nhớ lại nơi bến xưa, ký ức dần rơi rụng…:
Trăng hình khuyết như thuyền bát nhã.
Thường chuyển lưu lai vãng ngân hà.
Mặc tục khách sông trời bến vắng.
Kẻ đưa đò quên giấc trong trăng.
Vậy, tôi nhất định phải xốc lại tinh thần cũng như chỉnh lại lối mòn dẫn về cội nguồn lịch sử giống nòi Thần Tiên mà chúng ta có nguy cơ lạc dấu chân quen vội, vừa qua.
Chỉ lưu ý và nhắc chừng quan điểm về nguồn dân tộc chung của chúng ta trên Trang Ký Sự này như sau: Thuyết Lượng Tử chính là mô hình phản ảnh gương của Thuyết Nhà Phật đấy các bạn ạ. Chúng ta cứ xem xét một trong hai góc độ quan sát đó, để soi dấu chân trong suốt cuộc hành trình nhé (nhớ, gieo thoi thì phải giữ giàng). Thế nên, nhất định chúng ta phải sáng suốt để có thể nhận ra rằng: Thuyết Lượng Tử đã phản ảnh tổng các nhân tố, luôn gây rối loạn và và mất trật tự trên bình diện thực tại chân lý là có thật.
Và hiện nay mô hình vũ trụ tương lai của nhân loại chúng ta được vẽ ra là một bức tranh tòan ảnh tương lai đầy u tối của lỗ đen vũ trụ mà nhân loại chúng ta đang đối diện. Tất nhiên, với mô hình tương lai nô lệ người máy là một hiện thực có thể kiễng chân nhìn thấy ngay trong tầm mắt.
Với mô hình ánh sáng của Einstein trong quá khứ gần, không đủ để vượt qua miền vũ trụ của Lỗ đen mà Hawking làm đại diện đang tồn tại hiện tại. Vậy tương lai, học thuyết Định Luật Điểm Tựa đang kiện toàn năng lực tiềm ẩn của ánh sáng trong đó (360=0) mà vượt qua mô hình của vũ trụ Lỗ Đen đang ám cả tương lai nhân loại nơi vùng biên cận xứ tương lai. Ai du hành vào mô hình tương lai của vũ trụ Lỗ Đen thì cứ tiếp tục. Ai vượt qua mô hình tương lai của ánh sáng thì du hành. Tất nhiên, cả hai mô hình tương lai đó, đều tồn tại song song ở phía bên kia của không gian chiều thứ tư.
Vậy, trong bài viết tiếp đến; Chúng ta cùng xốc lại quan điểm lịch sử của một chủng tộc thuần chủng Thần Tiên, để xác lập lập trường qua bài “99 và 100” các bạn nhé…
Bạn đọc tự do chia sẻ.
Tác giả: Phạm Hùng Sơn (Ký sự phía bên kia không gian chiều thứ tư)
Trả lời câu hỏi bạn đọc:
Trả lời câu hỏi bạn đọc:
Hỏi: Ý tác giả "Thế mà…, đáng trách thay. Lại đang xảy ra những mầm lây lan cỏ dại tư tưởng lạc dòng phát triển… Hốt nhớ…, gợi dòng Kinh Thánh có đoạn; Khi ta bận việc, có lắm kẻ dại, đã lén gieo giống cỏ hoang tư tưởng vào ruộng lúa đi mất…!? E vào nhổ đi, thì sẽ dẫm lên lúa tốt chăng" là thế nào, tôi không hiểu. Cỏ dại ở đây có phải như Đức Đạt Lai Lạt Ma đã nói đến?
Trả lời: Tôi không may mắn và cũng chưa từng được biết cũng như nghe qua câu phát biểu của Đạt Lai Lạt Ma! Bạn Xuân Nguyễn Quảng hoặc bạn nào đó, có thể chép lại cùng tham khảo nhé.
Riêng về ý ở trong bài này là trách một số ít những kẻ kém hiểu biết lẫn ý thức chung. Do tính đố kỵ che mờ lý trí. Cứ chép mãi những gì đã từng học thuộc lòng, bất kể có phải là của Phật hay của ai khác, trích dẫn ra. Rồi gây lung lạc tư tưởng người khác. Trong khi quá khứ lịch sử dân tộc và giống nòi, biết bao oan khốc thì cứ mãi dửng dưng mà không đọng lại gì. Vài trang trên này, đã không đủ nhận ra bao giá trị đúng sai. Sao có thể nhận ra nổi những gì đúng sai từ tư tưởng của Phật Thích Ca cho nổi bao giờ. Bởi những điều đó đã ô nhiễm đầy quan điểm cỏ dại mất đi rồi, không hề là quan điểm chân như Phật Pháp cho được.
Lại còn cứ ra vẻ thấu suốt Pháp Ngôn. Mà càng ra sức giảng Pháp Ngôn, càng không hiểu gì về Phật Pháp cả. Bởi triết pháp của Nhà Phật vốn lại là “Cái Không” kia mà!!!
Thiên hạ đang cố giảng về một “Cái Có” sao?
Hỏi: vị Đạt Lai Lạt Ma thứ 14 từng nói "Cộng sản là loài cỏ dại mọc trên hoang tàn của chiến tranh, là loài trùng độc sinh sôi nảy nở trên rác rưởi của loài người. Cộng sản sinh ra từ đói nghèo và ngu dốt, lớn lên bằng dối trá và bạo lực, chết đi trong sự khinh bỉ và nguyền rủa của toàn thể nhân loại"? có thể tôi nhầm lẫn với ý của tác giả, còn về giai đoạn 1945 trở lại đây lịch sử dân tộc đang cuốn theo ý thức hệ của những người cộng sản, thứ chủ nghĩa không tưởng, nói về Phật thì tôi chỉ thấy đạo Phật đang bị biến tướng tại VN.
Trả lời: Phải, điều đáng buồn tại Việt Nam là đang thể hiện sự chìm khuất giữa đêm trường tha hóa ngàu đục quan điểm. Thế nên ánh sáng chân lý mới xuất hiện tại nơi đây chứ không phải bất kỳ nơi nào khác trên toàn miền thế giới hiện tại. Bởi ánh sáng chỉ được thắp lên ở nơi tối tăm. Biết sao được, vì đó cũng chính là quy luật cũng như ý của Tạo Hóa.
Vấn đề ở đây mà chúng ta cần bàn chính là “thay đổi tư duy” mà thôi. Lịch sử dân tộc ư? Không một ai có thể thay đổi thực tại chân lý lịch sử được. Chẳng qua chỉ bóp méo sự thật trong chừng mực tăm tối văn hóa, giới hạn ý thức hệ của giai đoạn gây ra mà thôi.
Thiết nghĩ; Câu phát biểu của vị Lạt Ma (thứ 14 như bạn dẫn) là có quá lời rồi. Xét góc độ của đạo là không nên thế, mà chỉ dành riêng cho người đời thôi. Vấn đề là dung hòa. Tôi gợi ý như phát biểu mô hình của một: “Trật Tự Thế Giới Đại Đồng” chẳng hạn. Ta phải hợp nhất giữa hai tư tưởng của Tư Sản lẫn Cộng Sản như giữa Khoa Học và Tôn Giáo vậy. Vì 1 là tinh thần và 1 là vật chất.
Thế nhưng; Tương lai là mô hình của một; “Xứ Sở Thần Tiên” hình thành.
Tất cả cũng bởi chính tham vọng của loài người gây ra cả. Ví như; Bản thể của Chính Trị vốn không xấu, thiên hạ đã khoác lên Chính Trị chiếc áo Tham Vọng. Vì xét cho kỹ thì Chính Trị được sinh ra từ tầng lớp thấp hèn, nô lệ, đói nghèo trong xã hội. Nhưng công cụ này luôn thắng những thế lực lớn mạnh hơn gấp bội phần. Từ đó, những tư tưởng tham vọng tận dụng và khai thác tôi đa công cụ này. Và “biến tướng” (theo cách nói của bạn).
Khiến nên tại VN, hai tiếng Chính Trị được xem rất kinh khủng, mỗi khi ai đó chợt nhắc đến khái niệm này.
- Hỗ trợ Dân tộc King -
0 Nhận xét
⛔️ Vui lòng để lại phản hồi nếu file sách bị lỗi, hoặc bình luận tên sách quý anh chị cần tìm. Dân tộc KING sẽ khắc phục file lỗi và cố gắng tìm sách giúp quý anh chị. Chân thành cảm ơn!
🙏🙏🙏